- Nè! - Ayame mất bình tĩnh lớn tiếng - Nhóc nói cái gì thế hả? Nhóc có biết là Akina - chan đã cố gắng thế nào không?
- Chị! Thôi...
Akina hạ tay xuống, gương mặt cũng cúi gằm theo. Chỉ còn thấy mái tóc dày sụp xuống che gần hết gương mặt xinh xắn ấy. Cả chiếc nơ đỏ cũng ủ rũ như chính tâm trạng của cô chủ vậy. Phải mất một lúc, giọng nói nhỏ xíu của cô gái mới có thể run run thoát khỏi cổ họng:
- Tớ... tớ hiểu rồi! Xin lỗi... xin lỗi vì đã làm phiền cậu!
Chỉ nói được có thế, Akina quay mặt chạy ù đi. Hama vội vàng chạy theo gọi tên cô í ới, trước khi rời đi không quên ném cho Mochi một cái nhìn căm ghét sắc lẻm.
Mà Mochi là kiểu người gì chứ. Hắn há chịu thay đổi sắc mặt "lạnh lùng boy" của hắn chỉ vì chuyện này ư?
Không hề! Chẳng những không tỏ ra cái vẻ gì là hối hận, hắn quay sang những thành viên còn lại của Câu lạc bộ Làm bánh tiếp tục gây sóng gió:
- Hai chị cũng có thể về lớp được rồi!
- Cái gì? - Ayame phẫn nộ gắt lên - Nhóc là cái thá gì mà dám lên giọng đuổi tụi này chứ?
- Ờ! Tôi thì không... - Mochi tỉnh bơ đáp trả - Nhưng Hội trưởng thì có đấy!
Nói dứt câu, chàng trai thản nhiên bước ngang qua mấy đàn chị mà tiến vào lớp. Khi ấy cũng là lúc tiếng chuông báo hiệu của trường vang lên. Chỉ trong vòng năm phút nữa thôi, các giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282772/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.