Jun vẫn lè nhè vô tư:
- Ờ thì không ngưng đọng, không ngưng đọng thì nó trôi. Có gì quan trọng đâu nà…
Không gian bỗng yên ắng trong giây lát..
"RẦM".
- CÁI GÌ? KHÔNG NGƯNG ĐỌNG? ANH ĐÙA KHÔNG VUI CHÚT NÀO ĐÂU NHÉ! - Jun đập bàn đứng bật dậy.
Dara cười khổ:
- Nhìn kĩ mặt anh xem có giống như đang đùa không?
- Vậy cái đập bàn lúc nãy của anh là sao hả?
- À... Lúc đó hả, anh chỉ là vô hiệu hóa mấy đồ điện tử xung quanh đây thôi, anh lo có camera!
"Vô hiệu hóa!"
Jun hoảng hồn lục ngay chiếc cặp của mình.
- Vô cái con khỉ ấy! Anh phá hoại thì có! Onii-chan ngốc, tiêu cái máy tính với điện thoại của em rồi!
Dara cũng giật mình nhìn cái laptop trên bàn, ôm đầu:
- Óa! Nó đen thui màn hình luôn rồi! Sao mình không nghĩ tới việc này cơ chứ?
Sal cười tươi:
- Hèn gì em thấy nhiệt độ hơi tăng, máy lạnh chắc cũng một đi không trở lại!
- Sal-kun, em có thể cười trong hoàn cảnh này ư? - Dara cười méo xệch.
- Ồ, may thật! - Mochi vừa nói vừa lôi một cục băng trong cặp ra - Em kịp đóng băng điện thoại trước rồi, có lẽ nó vẫn ổn!
- Ổn? - Dara nhìn Mochi bằng nửa con mắt - Anh hi vọng là nó ổn!
Sal tròn mắt ngưỡng mộ:
- Wow! Anh có cái kiểu bảo toàn đồ điện thật hay nha! Mà còn máy tính bỏ túi thì sao? Anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282752/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.