Jun bất giác reo lên:
- Oa, vậy là bây giờ, chúng ta xuống đây để giúp họ trở về thiên giới, thông qua những người có Siêu năng lực, phải không anh?
- Quào! Em bắt đầu hiểu ra vấn đề rồi đấy Jun-chan! - Dara mỉm cười giơ ngón tay cái lên.
- Nhưng có một điều em vẫn thắc mắc, tại sao Cổng trời lại tự nhiên bật mở chứ?
- Ồ! Cái đó thì em nên hỏi... Kìa, ê... Nhóc Mochi! Nhìn đi đâu thế? Định bơ anh à? Anh tống cho một đạp bây giờ! Có gan làm thì có gan chịu nhé nhóc!
Mochi đành cười khổ quay lại:
- Thì em cũng đang cố lấy công chuộc tội mà!
- Lấy công chuộc tội? Phải nói là khắc phục hậu quả thì đúng hơn! Nếu như không có sự việc ấy, các vị thần và bọn ma quỷ có vào nhân giới được không?
- Sự việc ấy? Một ngàn năm trước - Jun tròn xoe mắt ngơ ngác, bất chợt đôi mắt trong veo ấy sáng lên - Lẽ nào là sự kiện đó, "Á thần lên cơn điên đại náo càn khôn"?
Mochi dở khóc dở cười:
- Em vẫn còn nhớ sao? Mà em mới thêm chữ vào tên sự kiện ấy phải không?
- Ừ nhỉ, xin lỗi để em sửa lại! "Á thần lên cơn đại náo càn khôn ".
Mochi đổ mồ hôi hột:
- Bỏ chữ "lên cơn" giùm anh cái...
- "Á thần điên đại náo càn khôn ".
- Thôi em lấy lại câu trước cũng được… Mà hình như em cố tình phải không?
Jun cười tươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282751/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.