BÃI MÌN 547... CON ĐƯỜNG THOÁT THÂN CỦAPỐT.
Bộphận trinh sát F chỉ để lại 4 anh em đưa D10 đi sau, phần còn lại cùng đi với độihình cán bộ cấp trưởng từ B trở lên. Để tránh tình trạng đáng tiếc, anh Thìn chỉđạo là bám theo con đường cũ nhưng cách khoảng gần 50 m.
Conđường này là con đường xương máu của chúng tôi, chưa một viên đạn nào bắn ra,chưa thấy bóng dáng một tên địch nào, chúng tôi đã mất ba anh em. Phía trước lànhiệm vụ, là trách nhiệm, là nợ máu phải trả ở trận này.
Dothông thuộc địa hình nên chúng tôi đi nhanh hơn trước rất nhiều, chỉ hơn ba giờđã đến nơi anh Giã hi sinh. Từ vị trí quan sát anh Thìn phán đoán tình hình vàdự tính bố trí lực lượng cho anh em D10.
Phảinói địa hình quá phức tạp, lởm chởm các vách đá, cùng các tụ thủy sâu... nênanh Thìn buộc phải bố trí hai thê đội. Một lực lượng áp sát con đập, và một lựclượng ở phía sau... dựa vào các phiến đá để hổ trợ khi tấn công. Như vậy thìtrên thực tế D10 chỉ có chừng bốn mươi tay súng, là đánh chính diện vào căn cứđịch, vì địa hình không thuận tiện cho việc bố trí hết đội hình.
Saukhi thống nhất với anh Quân,anh Thìn điện cho anh Khánh, và được lệnh cho cánhquân D10 xuất phát (do hướng D3 có khó khăn địa hình nên xuất phát sau gần mộtgiờ). Nơi tiền tiêu anh Thìn gọi các B trưởng lại và giao khu vực tạm thời (vìphải chờ thông qua anh Khánh) bộ phận trinh sát quay lại để đón anh em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-cua-mot-nguoi-linh-trinh-sat-su-307/1930913/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.