TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG… TIẾN VÀO STUNGTRENG.
Sauhai ngày quần nhau với đám Pốt cố thủ vòng ngoài Stung Treng, anh em trinh sátnói chung và tôi mệt lả người. Đêm 2/ 1 đội hình f bộ 307 nằm cách ngả ba QL 19và 13 khoảng chừng 4 km, cách vị trí trận đánh khi trưa 5 km. Sau khi bố trí độihình xong, tôi mắc võng nằm chung với anh em tài xế thiết giáp. Sau bữa cơm chiềunóng, tôi lên võng nằm và ngủ lúc nào chẳng biết. Đêm đó BTM f họp tới khuya vớicác trung đoàn.
Sángsớm, lệnh hành quân ban ra, tôi được phân công đi cùng d1 e95 theo trục đường19, các đơn vị còn lại của e95 và e29 cắt rừng tiến về sông Mê Kông, bám theotrục đường 19. Khi rời vị trí tập kết chừng 3 km, tôi có linh cảm là địch đangtheo dõi, và có khả năng chúng sẽ phục kích một vị trí nào đó, tôi điện cho TMTe95 về tình hình phía trước (chúng tôi đi cách đội hình chính 200 m) vì nhiều lầnnhìn vào trong rừng, tôi đều thấy dáng khả nghi là có người, tôi cho anh em tảnra từng nhóm nhỏ ba người về phía bên trái đường, dựa vào các gốc cây to chuẩnbị.
Đoànxe phía sau hình như cũng dừng lại… và con đường rơi vào khoảng không im lặng.Máy PRC 25 làm việc với TMT e95, và nhận lệnh nằm lại để chờ lệnh. Tôi cũng khẳngđịnh với ông, chắc chắn có địch bám theo nhưng không rõ số lượng của chúng.
(Sautrận đánh tôi mới biết là ông cũng đã khả nghi như tôi, ông lệnh cho các đơn vịbám sát theo đường 19 hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-cua-mot-nguoi-linh-trinh-sat-su-307/1930697/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.