Lục Giang Hà hừ một tiếng rồi cười nói: “Cho mồi ngon trước rồi tiễn ngươi lên đường, đây luôn là tác phong của Sở Đại Ma Chủ nhà ngươi mà.”  
 Ngụy Thư Nhai không xen vào mấy câu bông đùa của người trẻ tuổi, hắn đột nhiên hỏi: “Ngươi còn có thể trở lại Đại La Thiên không?”  
 Sở Hưu gật đầu nói: “Đương nhiên là được, đó là nơi hai thế giới trùng điệp, trong đó bên Đại La Thiên đã bị ta nắm trong tay, qua lại tự nhiên.”  
 “Cơ duyên! May mắn!” Ngụy Thư Nhai đột nhiên nói ra bốn chữ này.  
 Mọi người ở đây còn chưa kịp hiểu, Sở Hưu đã gật đầu nói: “Đúng là cơ duyên may mắn.”  
 Sau khi Sở Hưu dứt lời, y vươn tay ra, một luồng ma khí tỏa ra trong tay y.  
 Luồng ma khí này đong đưa nhưng lực lượng thể hiện trong đó lại là toàn bộ nội tình và lực lượng của Sở Hưu, thậm chí chấn động tới mức hư không cũng có sóng gợn.  
 Sở Hưu trầm giọng: “Ta sống ở Đại La Thiên gần một năm, nhưng trong một năm đó, thời gian thật sự bế quan tu luyện chỉ chưa tới nửa năm, nhưng đây là lực lượng nội tình mà ta tích lũy được trong nửa năm.”  
 Nghe Sở Hưu nói vậy, mọi người ở đây đều hít một hơi lạnh.  
 Bọn họ đều là những người cực kỳ thân cận với Sở Hưu, đều đã thấy hắn xuất thủ, đương nhiên biết trước đó lực lượng nội tình của Sở Hưu ra sao.  
 Kết quả, không ngờ hiện tại Sở Hưu chỉ bế quan có nửa năm mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3744921/chuong-1538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.