Con chết cha khóc vốn là chuyện rất cảm động, nhưng những người ở đây đều rất hờ hững, kể cả bọn Hư Từ cũng vậy.
Không phải những người xuất gia như bọn họ không từ bi, mà vì bọn họ biết gần đây vị ‘chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã’ này đã hoành hành bá đạo tới nhường nào. Số người chết trên tay hắn không biết lên đến bao nhiêu, bây giờ bị Sở Hưu giết chết cũng coi như ác nhân tự có ác nhân trị.
Sở Hưu lạnh nhạt nói với phụ thân của Hàn Bình: “Rốt cuộc tu vi trên người hắn và những thứ của Thánh giáo ta là từ đâu tới. Ngươi là phụ thân của hắn, chắc phải biết, nói ra đi.
Động vào thứ mình không nên động, lại có suy nghĩ mà mình không nên có, kết cục chính là như vậy.
Hắn đáng chết nhưng người trong Hàn gia các ngươi lại vô tội. Nói ra, ta bảo đảm Hàn gia sẽ bình an vô sự.”
Hàn Bình mới mười tám tuổi, hơn nữa vừa nhìn là biết tính cách hắn rất nóng vội, vốn không phải người khéo giấu diếm.
Cho nên Sở Hưu dám cam đoan, có thể người khác không biết lai lịch những thứ này, nhưng phụ thân hắn, vị gia chủ Hàn gia này chắc chắn sẽ biết.
Nhưng ngoài dự liệu của Sở Hưu là vị gia chủ Hàn gia sau khi khóc lóc thảm thiết lại nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp lao về phía Sở Hưu.
Hắn biết Hàn Bình chết trong tay Sở Hưu, trước đó khi Hàn Khốc và Tống Tiếu dẫn hắn đến đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3733528/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.