Chương trước
Chương sau
Trận chiến vừa rồi ít nhất cũng tiêu hao mấy năm tuổi thọ của ta. Nếu chư vị thật sự thương lão già ta đây, vậy mau mau để Sở đại nhân thượng vị, ta cũng có thể yên tâm nghỉ ngơi dưỡng sức một thời gian.”

Nghe Đoan Mộc Thiên Sơn nói vậy, mọi người đành phải cúi đầu hành lễ nói: “Tham kiếm đại long thủ!”

Sở Hưu khoát tay áo nói: “Tất cả đứng lên đi, không cần đa lễ. Thật ra ta biết đại đa số các ngươi vẫn nghi ngờ ta.

Có điều như vậy cũng không sai, hễ là người đi theo Sở Hưu ta trước nay chưa từng hối hậ

Sở Hưu nói ngắn gọn vài lời, nhìn thoáng qua thi thể Bộ Thiên Nam rồi hỏi: “Trong Thanh Long Hội có nơi an táng long thủ qua đời không?”

Đoan Mộc Thiên Sơn chần chừ một chút rồi nói: “Có. Trong Thanh Long Hội có không gian độc lập do Tứ Tượng Thần Tông mở ra năm xưa, không quá lớn, không để được thứ gì cho nên được dùng để an táng các long thủ qua đời.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “An táng Bộ Thiên Nam trong đó đi. Hắn mà không làm đại long thủ chắc chắn sẽ là một thanh kiếm sắc bén. Kết cục hôm nay chỉ là vì Thanh Long Hội đưa một người không thích hợp ngồi lên vị trí này lại ngồi lên vị trí này mà thôi.”

Nghe Sở Hưu nói câu này, mọi người xung quanh ngược lại nhiều thêm chút hảo cảm.

Bất kể Sở Hưu làm vậy có phải thu mua lòng người hay không, chí ít đi cùng một người 'bao dung” như vậy, bọn họ không phải lo chuyện sau này bị thanh toán.

Lúc này Tống Tiếu nhìn thi thể Đoàn Thiên Lang trên mặt đất hỏi Không không, đại long thủ, nên xử lý tên này ra sao?”

Sở Hưu liếc nhìn thi thể kia nói: “Băm văm ra cho chó ăn.”

Tống Tiết

Bộ Thiên Nam đã chết, Sở Hưu coi như thuận lợi tiếp quản vị trí đại long thủ, có điều giờ còn một đống tàn cuộc cần xử lý.

Có điều may mà có Đoan Mộc Thiên Sơn, những chuyện này y cứ ném cho Đoan Mộc Thiên Sơn là được.

Không phải Sở Hưu tin tưởng Đoan Mộc Thiên Sơn mà là y biết, giờ Đoan Mộc Thiên Sơn ngoại trừ toàn tâm toàn ý phụ tá y, ngoài ra không còn lựa chọn nào khác.

Hắn đã rất nhiều tuổi, sau khi giết Bộ Thiên Nam nghênh đón Sở Hưu, nếu không giúp Sở Hưu quản lý tốt Thanh Long Hội, hắn đi đâu kiếm một người đủ mạnh tiếp quản Thanh Long Hội?

Cho nên thật ra Đoan Mộc Thiên Sơn đang đánh cược, cược giờ Sở Hưu đã mạnh, tương lai sẽ còn mạnh hơn, mạnh tới mức có thể bỏ qua bất cứ cường địch nào.

Sau Chính Ma Đại Chiến năm trăm năm trước, giang hồ đã yên bình năm trăm năm.

Nhưng giang hồ này đã bao giờ thật sự bình tĩnh? Đoan Mộc Thiên Sơn hiểu rất rõ, giang hồ loạn lạc, hoặc ngươi đủ mạnh, hoặc ngươi nhất định phải tìm một người đủ mạnh nương tựa. Dù sao giờ hắn đã đặt cược tất cả lên người Sở Hưu, thắng bại ra sao chỉ xem thiên ý.

Sau ngày hôm đó, Đoan Mộc Thiên Sơn lập tức bắt tay vào xử lý mọi chuyện, hơn nữa tạm thời phong bế Thanh Long Hội, căn dặn mọi người đã thấy Sở Hưu phải giữ bí mật thân phận của y, bắt đầu thiết lập các loại quy củ mới.

Còn Sở Hưu cũng an tâm bế quan chữa thương trong Thanh Long Hội.

Vốn dĩ khi giết lão tổ Lục gia và lão tổ Tôn gia, Sở Hưu còn chưa thích ứng với lực lượng bản thân, vì lão tổ Tôn gia và Lục gia mà Sở Hưu từng giao thủ chỉ là loại yếu trong cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần.

Lão tổ Tôn gia cùng cấp bậc với Phương Kim Ngô, lão tổ Lục gia mạnh hơn một chút nhưng cũng chỉ là mạnh hơn một chút lúc liều mạng, cũng chẳng hơn được bao nhiêu.

Đối thủ cấp bậc như vậy đã không cách nào tôi luyện lực lượng của Sở Hưu. Ngược lại đánh một trận sinh tử với cường giả mười hạng đầu Phong Vân Bảng như Bộ Thiên Nam khiến Sở Hưu được lợi rất nhiều.

Trong lúc Sở Hưu đang bế quan, toàn bộ giang hồ đã bùng nổ.

Bởi vì Thanh Long Hội tung tin ra ngoài, Bộ Thiên Nam chết trong nội đấu, đại long thủ tân nhiệm chính là người vừa giết chết Bộ Thiên Nam, Lâm Huyết Y.

Mọi người không nghỉ ngờ tin tức này là giả, vì tin tức này do ba mươi sáu phân đà Thiên Cương đồng thời tuyên bố, trừ phi toàn bộ Thanh Long Hội đều đang đùa bỡn với giang hồ.

Nhưng chuyện khiến bọn họ không cách nào chấp nhận nổi là việc đây là người đứng trong mười hạng đầu Phong Vân Bảng, là cường giả khuấy đảo phong vân trên giang hồ, chỉ đơn giản như vậy bị giết chết?

Kẻ phát điên nhất lại là Phong Mãn Lâu. Theo quy củ, Lâm Huyết Y giết Bộ Thiên Nam, vậy đối phương đương nhiên cũng thay thế vị trí của Bộ Thiên Nam trở thành hạng bảy Phong Vân Bảng.

Nhưng vấn đề là tư liệu về hắn nên viết ra sao?

Những cường giả Phong Vân Bảng khác chiến tích chất đống như núi, nếu kể chỉ tiết ra khéo viết được mấy cuốn sách.

Thế nhưng tới phiên Lâm Huyết Y lại chỉ có hai chiến tích ngắn ngủi: một lát tiêu diệt Trường Sinh Kiếm Tông, một là giết chết Bộ Thiên Nam, chuyện này ai trong giang hồ cũng biết.

Thông tin sơ sài đến mức đó đúng là sỉ nhục đối với Phong Mãn Lâu.

Nhưng quan trọng là tên Lâm Huyết Y này như chui từ trong kẽ đá chui ra, khiến người ta không biết được tin tức gì.

Có điều sau khi Thanh Long Hội đổi đại long thủ, ngược lại trở nên kín tiếng hơn nhiều, thậm chí không tiếp nhận một số nhiệm vụ quá đơn giản, chuyện này lại khiến người trong giang hồ thoải mái hơn trước nhiều.

Đám sát thủ Thanh Long Hội trước đây quá mức ngông nghênh, không e dè chuyện gì, lại thêm có kẻ điên Bộ Thiên Nam cầm đầu khiến người khác giận mà không dám nói gì.

Giờ Bộ Thiên Nam đã chết, đám người Thanh Long Hội cũng yên tĩnh hơn một chút. Mặc kệ tên Lâm Huyết Y này là ai, tóm lại đây là chuyện tốt.

Lúc này trong nội bộ Thanh Long Hội, quanh người Sở Hưu bừng bừng từng †ầng nội lực chân hỏa màu vàng bạc.

Một khi rèn luyện thân thể theo phương thức Chân Hỏa Luyện Thân là không thể dừng lại.

Đối với phần lớn mọi người mà nói, cảm giác đau đớn này khó lòng chịu nổi. Đương nhiên giờ Sở Hưu cũng đau đớn vô cùng, phải liều mình mới thực hiện được.

Hơn nữa phương thức này cho dù dùng tinh thần lực mạnh mẽ che đậy cảm giác đau đớn cũng vô dụng.

Bởi vì phương thức Chân Hỏa Luyện Thân này chủ yếu rèn luyện thân thể. Cơ thể con người có cấu tạo cực kỳ phức tạp, liên quan mật thiết tới nhau. Mỗi đường kinh mạch bé nhỏ cũng phải rèn luyện tỉ mỉ. Một khi không có cảm giác đau rất dễ xảy ra vấn đề.

Nửa canh giờ sau, nội lực chân hỏa trên người Sở Hưu vụt tắt, y lúc lắc cổ đi ra khỏi mật thất bế quan.

Dùng gần một tháng Sở Hưu mới chữa trị xong thương thế khi giao thủ với Bộ Thiên Nam.

Bất Diệt Ma Đan còn có một chỗ tốt, nữa, đó là sau này Sở Hưu chữa thương đã không cần thuốc men gì.

Chỉ cần là thương tích về mặt cơ thể, Bất Diệt Ma Đan có thể chuyển hóa bất cứ lực lượng nào thành lực lượng bất diệt, chữa trị cơ thể cho y.

Hơn nữa càng quen thuộc với lực lượng của Bất Diệt Ma Đan, Sở Hưu càng kinh hãi.

Bề ngoài Bất Diệt Ma Đan không có uy năng cường đại gì, cho nên cho dù là người trong nội bộ nhánh Ẩn Ma như Ngụy Thư

Nhai nhận được phương pháp tu luyện Bất Diệt Ma Đan, thật ra hắn cũng không quá quen thuộc, không biết cách dùng và uy năng chân chính của Bất Diệt Ma Đan.

Nhưng sau một lần sống lại, Sở Hưu lại phát hiện điểm cường đại chân chính của Bất Diệt Ma Đan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.