Chương trước
Chương sau
Trong số những giết Sở Hưu giết chết, Bộ Thiên Nam là người duy nhất không có thù oán với y nhưng lại không thể không giết.

Người Sở Hưu thật sự muốn giết thật ra là tên tiểu nhân Đoàn Thiên Lang đã tính kế y. Nhưng chì vì một Đoàn Thiên Lang mà Sở Hưu phải đánh nhau sống. chết với Bộ Thiên Nam, thật ra cũng rất nực cười.

Đúng như Bộ Thiên Nam đã nói trước lúc chết, hắn không thua, cũng không làm sai. Đây là một người cố chấp tới cực hạn, cho dù trước khi chết hắn cũng không nghĩ rằng mình đã làm sai.

Trong lòng Bộ Thiên Nam không có bất cứ đường rẽ quanh co gì, không có đường vòng đường sống, chỉ có một con đường đi tới chết, đen tới cùng.

Hắn nhận nhiệm vụ giết người, vậy những ai ngăn cản trước mặt hắn đều phải chết.

Hắn làm đại long thủ, bất kể quyết định của hắn là đúng hay sai cũng không cho phép bất cứ ai phản bác, không cho phép bất cứ ai can thiệp, cho dù người ta làm vậy thật ra là đúng.

Đoàn Thiên Lang trở thành thủ hạ của hắn, cho dù hắn biết Đoàn Thiên Lang từng lừa dối người dưới quyền, nhưng hắn đã là thủ hạ của mình, vậy mình tuyệt đối không cho phép Sở Hưu giết của hắn.

Thị phi thành bại rất khó đánh giá một con người, chỉ có thể nói Bộ Thiên Nam là người cố chấp tới cực hạn.

Dù hắn không chết trong tay Sở Hưu nhưng với tính cách của hắn, một khi chọc phải cường giả chí cường Thiên Địa Thông Huyền, vậy cũng chỉ có đường chết.

Bộ Thiên Nam chỉ có một câu nói đúng, Sở Hưu vô sỉ hơn hắn, càng thích hợp với giang hồ này hơn.

Phần lớn thời điểm, muốn sinh tồn trong giang hồ này không chỉ phải mạnh hơn, còn phải không để ý tới liêm sỉ.

Giờ khắc này Đoàn Thiên Lang đứng ngoài rìa đầu đã đầy mồ hôi, ánh mắt phủ kín vẻ hoảng sợ.

Bộ Thiên Nam đã chết, Bộ Thiên Nam đứng trong mười hạng đầu Phong Vân Bảng không ngờ lại chết trong tay Sở Hưu!

Trước đó khi Sở Hưu còn sống, mỗi ngày hắn đều mơ thấy ác mộng, sợ Sở Hưu tới giết hắn.

Mãi tới sau khi Sở Hưu chết hắn mới có chút ngày tháng bình an, không cần lúc nào cũng phải lo lắng có người tới giết mình.


Nhưng tới tận lúc vừa rồi Sở Hưu bộc lộ thân phận hắn cũng không dám tin tưởng Sở Hưu vẫn còn sống, sao y có thể sống được?

Bất kể Đoàn Thiên Lang có tin hay không, Sở Hưu cứ thế xuất hiện trước mặt hắn.

Hơn nữa Đoàn Thiên Lang biết, thân là tâm phúc của Bộ Thiên Nam, thời gian vừa rồi rốt cuộc mình đã làm những gì.

Chuyện hãm hại thuộc hạ coi như còn nhẹ, trong Thanh Long Hội hắn trắng trợn loại trừ phe đối lập, tranh quyền đoạt lợi, đắc tội với không chỉ một hai người.

Không có Bộ Thiên Nam che chở, cho dù không có Sở Hưu, chắc chắn hắn cũng phải chết.

Lúc này trận pháp vòng ngoài như khẽ buông lỏng, cánh cửa lại được mở ra.

Chỉ trong tích tắc, sương máu quanh người Đoàn Thiên Lang bộc phát. Hắn thật sự hết sức quả quyết, không ngờ lại lựa chọn thiêu đốt tinh huyết bỏ trốn.

Có điều ngay lúc hắn trốn, một luồng huyết ảnh lại đột nhiên xuất hiện trên cạnh hắn, cuốn hắn tới bên cạnh Sở Hưu.

Sắc mặt Sở Hưu vẫn tái nhợt, thân hình thậm chí lung lay như sắp đổ, nhưng cánh tay bóp lấy cổ Đoàn Thiên Lang lại cứng rắn như sắt thép, mặc cho Đoàn 'Thiên Lang bộc phát chân khí toàn thân cũng không cách nào tránh khỏi.

Đoàn Thiên Lang còn định nói gì đó, nhưng Sở Hưu không buồn cho hắn cơ hội nói năng gì.

Một khắc sau, Sở Hưu dùng lực trực tiếp bẻ gãy cổ Đoàn Thiên Lang.

'Thậm chí trước lúc chết ánh mắt Đoàn Thiên Lang còn lộ vẻ giải thoát. Trong ác mộng của hẳn cảnh tượng này đã xuất hiện không phải chỉ một lần.

Nhìn thân thể Sở Hưu hơi run run, Mục Tử Y bên dưới lập tức xông lên đỡ lấy Sở Hưu.

Sở Hưu nhẹ nhàng xua tay. Có Bất Diệt Ma Đan, giờ chuyện y không cần lo lắng nhất chính là thương thế. Chỉ cần Sở Hưu có lực lượng tu bổ, chẳng mấy chốc y sẽ hồi phục.


Sở Hưu nhìn Đoan Mộc Thiên Sơn, Đoan Mộc Thiên Sơn cũng thở dài một tiếng nói: “Giết!”

Sau khi hắn dứt lời, vô số võ giả đột nhiên xuất thủ, bắt đầu trắng trợn đồ sát thanh tẩy những võ giả Thanh Long Hội khác.

Mặc dù hiện tại Bộ Thiên Nam đã chết, nhưng không ai cam đoan được bọn họ có thật tâm hàng phục hay không.

Chuyện xâu xé quyền lực cực kỳ máu lạnh vô tình, chỉ cần ngươi đứng vào. một phe, vậy chỉ có hai kết cục, một là phú quý thăng quan, hai là xuống đất đầu thai.

Đoan Mộc Thiên Sơn lại liếc mắt nhìn vị long thủ vẫn chọn trung lập. Đối phương run rẩy, vội vàng nói: “Nhị long thủ, mặc dù lúc trước ta không lên tiếng nhưng ta cũng không ưa cách làm việc của Bộ Thiên Nam. Nhưng ai

cũng biết tính cách của Bộ Thiên Nam mà, cho dù ta có nói hắn cũng không nghe vào tai.”

Đoan Mộc Thiên Sơn lạnh nhạt nói: “Thời gian tới ngươi tạm thời từ chức tứ long thủ đi, sau này hãng nói”

Giờ thế cục đang mẫn cảm, Đoan Mộc Thiên Sơn sẽ không để một người kẻ không chọn theo phe mình tiếp tục làm một trong Thất Đại Long Thủ.

Vị tứ long thủ kia thở dài một tiếng, ngược lại rất thống khoái tháo mặt nạ cùng mũ rộng vành ra, đứng sang một bên chờ xử lý.

Hắn cũng biết lúc này giữ được một mạng đã xem như Đoan Mộc Thiên Sơn nhân từ rộng lượng lắm rồi.

Đang lúc mọi người ở đây cho rằng Đoan Mộc Thiên Sơn sẽ tuyên bố từ nay trở đi hắn chính là đại long thủ, Đoan Mộc Thiên Sơn lại chỉ vào Sở Hưu trầm giọng nói: “Bắt đầu từ hôm nay trở đi, Sở Hưu đại nhân chính là đại long thủ tân nhiệm của Thanh Long Hội ta.”

Xung quanh ngoại trừ những tâm phúc của Đoan Mộc Thiên Sơn đã biết tin từ trước, những người còn lại lập tức xôn xao, bàn tán ầmï.

Không phải bọn họ muốn phản đối Sở Hưu mà là chuyện này tới quá đột ngột.

Đoan Mộc Thiên Sơn tới làm đại long thủ, đương nhiên bọn họ không kháng cự.

Bởi vi vị trí này vốn thuộc về Đoan Mộc Thiên Sơn, hơn nữa bao năm bọn họ cũng đã chứng kiến Đoan Mộc Thiên Sơn cống hiến đến mức nào cho Thanh Long Hội.

Nhưng Sở Hưu, nói một lời không dễ nghe thì dẫu sao y cũng chỉ là người ngoài mà thôi. Cho dù y xuất thân Thanh Long Hội, trước đó đã xử lý Trường Sinh Kiếm Tông, có điều mọi người đều cảm thấy kháng cự.

Đoan Mộc Thiên Sơn thở dài một tiếng lắc đầu nói: “Ta biết tạm thời chư vị không tiếp thu được tin tức này, nhưng giờ ở đây trừ Sở Hưu đại nhân ai có tư cách lên làm đại long thủ?

Xét theo thân phận, Sở Hưu đại nhân vốn là người của Thanh Long Hội ta, có thể nói nếu không có tên tiểu nhân âm thầm gây rối, giờ Sở Hưu đại nhân hẳn đã là một trong Thất Đại Long Thủ của Thanh Long Hội ta.

Xét theo thực lực, vừa rồi chư vị cũng đã thấy rồi đó, Sở Hưu đại nhân vừa giết chết Bộ Thiên Nam, thực lực như vậy còn chưa đủ hay sao?”

'Thấy mọi người bên dưới còn định nói gì đó, Đoan Mộc Thiên Sơn nhanh chóng khoát tay áo nói: “Ta biết chư vị muốn nói gì, đơn giản là để ta lên chức đại long thủ này.”

Đoan Mộc Thiên Sơn cười khổ chỉ chỉ vào mình nói: “Chư vị còn chưa thấy rõ trạng thái hiện tại của ta ư? Ta đã già rồi, không đánh nổi nữa. Chiến đấu trong cùng cảnh giới ta chỉ có thể đứng bên đánh lén. Nếu giao thủ chính diện làm sao ta có thể đấu với những cường giả tuấn kiệt trên Phong Vân Bảng kia chứ? Ta không có tư cách này, Sở đại nhân mới có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.