Chương trước
Chương sau
Đem đồ sắp ra bàn, rau sống cùng bún và nước chấm. Mặc Quân liền đốt nóng than cho thịt đã ướp xong lên vỉ bắt đầu nướng. Thịt bắt đầu chuyển màu tỏa mùi thơm nức mũi. Mặc Quân cho y một xiên ăn trước đỡ đói còn mình thì tiếp tục nướng.

Tạ Linh Giao ngồi cạnh hắn vừa ăn thịt vừa xem. Thi thoảng sẽ đút hắn một miếng. Ban đầu còn hơi e ngại nhưng ở chung mấy ngày y đã không còn e dè gì với hắn nữa.

Mặc Quân ngồi nướng thêm mấy xiên nữa liền giảm lửa để thịt lại, đem mấy xiên chín rồi lên cùng y ăn bún. Giờ cũng gần ngọ thiện, hai người ăn nhiều chút cho cả bữa sáng bữa trưa luôn.

No nê xong. Mặc Quân đem công vụ ra sân sau ngồi trên sập xem. Tạ Linh Giao nằm gối đầu lên đùi hắn xem thoại bản, thi thoảng sẽ được hắn quạt cho mấy cái.

Mặc Quân đang phê công vụ thì bị người kéo tay áo. Quay qua thì ra là thỏ nhỏ chơi chán rồi kiếm hắn tìm đồ ăn vặt. Nhờ sự chăm bẵm của Mặc Quân mà Tạ Linh Giao đã hình thành thói quen ăn xế buổi chiều thi thoảng sẽ ăn đồ ăn vặt hoặc trà sữa.

"Ta muốn uống trà sữa"

Mặc Quân đem tấu chương trên tay đặt xuống nhìn y.

"Ta đã nói thế nào? Không thể uống nhiều, sáng nay đã uống một ly rồi"

Tạ Linh Giao không đạt được mục đích liền dở chiêu làm nũng của mình ra.

"Nhưng ta muốn uống a. Đi mà, chút xíu thôi. Trời hôm nay cũng rất nóng ta muốn uống đồ mát một chút. Đi mà, đi mà"

Tạ Linh Giao lay lay tay hắn năn nỉ. Cái gì thì cái chứ riêng y xin xỏ thì hắn không từ chối được. Mặc Quân thở dài hết cách đành đứng lên. Thấy vậy Tạ Linh Giao đứng theo luôn cùng hắn đi vào bếp.

"Đồ mát không thiếu, làm trà trái cây cho ngươi. Cái này tốt hơn trà sữa"



"Thật à? Lại là món mới hả?"

"Ừm món mới, cái này thì ngươi uống bao nhiêu cũng được"

"Được nha, được nha, mau làm ta phụ ngươi"

Mặc Quân chỉ biết lắc đầu bất lực trước sự nhiệt tình này của y. Nhìn vậy ai nghĩ y lại là người dưới một người trên vạn người cơ chứ.

Mặc Quân lấy toàn bộ trái cây trong bếp ra chuẩn bị làm trà trái cây nhiệt đới. Được cái Đại Hằng khó hậu giống nơi hắn sống kiếp trước nên trù phú vô cùng. Trái cây cũng không thiếu.

Mấy ngày trước Mặc Quân tìm thấy chanh dây trong đống cống phẩm phía nam đưa lên. Có điều ở đây chúng không gọi là chanh dây mà là chanh Trì Giao nguyên nhân là loại quả này chỉ trồng được ở đây.

Chanh dây ở đây chỉ đơn giải làm nước uống cho đỡ nóng có điều người dân không biết chế biến nên vị không quá ngon. Đang vụ thu hoạch nên hoàng cung có rất nhiều. Thứ này bình thường đều đưa đến hậu cho phi tần nhưng năm nay thì bị Mặc Quân lấy mất một nửa. Hắn dự định làm nhiều món hơn cho thỏ nhỏ nên tất nhiên là phải lấy nhiều rồi. Trái cây rất tốt y nên ăn nhiều.

Mặc Quân trước tiên đem hoa quả rửa sạch trước sau đó cắt đôi chanh dây rồi nạo lấy phần thịt bên trong trộn đều chanh dây cùng đường và ướp từ 15 - 30 phút.

Bắc nồi lên bếp, cho vào nồi đường, nước rồi khuấy đều trên lửa vừa đến khi đường tan và sôi lên.

Ở nơi thiếu cái này thiếu cái kia Mặc Quân chì đành mất công một chút. Đi pha trà để lát cho cùng trái cây uống cùng. Về khoản này hắn rất yên tâm để Tạ Linh Giao làm. Mặc Quân từng thử trà y pha quả thực không chê vào đâu được.

Trà giao cho y rồi thì hắn đi làm mứt chanh dây. Bắc một nồi mới lên bếp, sau đó cho vào phần cốt chanh dây đã ướp đường rồi khuấy đều trên lửa nhỏ đến khi hỗn hợp đặc sệt.

Tiếp đó thì đem những loại trái cây khác ra gọt bỏ vỏ rồi thái lát mỏng phần thịt chanh, cam, táo, thơm. Tiếp theo, thái lát tương tự với dưa hấu rồi gọt bỏ phần vỏ xanh.



Cho vào ly phần nước trà đã ngâm, 1 muỗng canh mứt chanh dây, 1 muỗng canh nước đường, 1 ít đá rồi khuấy đều cho hỗn hợp hòa quyện. Cuối cùng, xếp đều trái cây vào bên trong ly là hoàn tất.

Do được Mặc Quân chiều quen nên giờ Tạ Linh Giao uống gì cũng đều là ly thủy tinh cả. Vừa mắc tiền vừa đẹp vừa ngon.

Thành quả ra lò Mặc Quân lấy cho y một ly nhóc con ngoan ngoãn cầm lấy ra khỏi bếp. Số còn lại đem đi bảo quản khả năng tối nay y sẽ lại uống tiếp còn phải chuẩn bị vài nguyên liệu nữa. Y ăn đồ hắn làm lâu như vậy không tin có thể ăn mấy món do ngự trù làm nữa.

Chập tối tiệc tẩy trần chuẩn bị cho Huyền Vương đã xong. Lễ phục được người mang tới là lúc y đang nằm ăn khoai tây chiên uống trà trái cây. Khoai tây chiên kia y phải nói mỏi miệng Mặc Quân mới làm cho y. Hắn sợ y ăn nhiều tối không còn bụng dạ ăn nữa nên cũng chỉ làm một chút.

Đám cung nữ nhìn hai người tương tác không khỏi ngạc nhiên. Hóa ra lời đồn bệ hạ sủng ái hoàng quân là thật a. Chiều chuộng như vậy thật ngọt.

Nơi tổ chức tiệc là Điện Duy Hòa. Bá quan văn võ đều đến đủ lần này Mặc Quân cho phép họ mang gia quyến theo nên vừa bước vào bên trong là khung cảnh nhộn nhịp xa hoa mà kiếp trước hắn ít khi thấy.

Thấy hắn đến tất cả đồng loạt hành lễ. Mặc Quân nắm tay Tạ Linh Giao bước vào hướng tới vị trí cao nhất an tọa. Bình thường y đều ngồi bàn bên trái thấp hơn hắn một chút còn người được ngồi cùng hắn là Hoan phi Lý Lan nhưng lần này đã khác.

Mặc Quân để y ngồi cùng mình còn Lý Lan gì đó hắn sớm vứt sau đầu rồi. Nàng ta bị giáng chức còn bị cấm túc nhờ phụ thân mình cầu xin mỏi miệng Mặc Quân miễn cưỡng để nàng tham gia ngồi ngang hàng với mấy vị phu tần khác từ đầu tới cuối đều không liếc đến.

"Miễn lễ, đã tới đông đủ chưa?"

Tả thừa tướng, phụ thân của Lý Lan - Lý Bình đứng dậy đáp.

"Bẩm, Huyền Vương điện hạ vẫn chưa tới"

Lời này của ông khiến vài vị đại nhân xì xầm. Quan hệ giữa Huyền Vương và hoàng thượng không tốt sợ là làm ngài tức giận. Nhưng trái ngược với suy nghĩ của họ, hắn chỉ gật đầu ý đã biết rồi thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.