Editor: Vân Uyên
Tiêu Nghiễn Trạch vừa về đến nhà đã cho người mang hài tử kia đến nơi khác nuôi dưỡng. Bên ngoài hắn có vẻ vô cùng nhàn nhã giống như từ trước đến nay chưa từng phát sinh chuyện gì. Cha hắn, Tiêu Phú Lâm thì lại đứng ngồi không yên, vì mọi người đều dấu chuyện đứa bé không cho lão gia tử biết, chỉ mong nhi tử hắn tranh thủ thời gian này mau chóng điều tra rõ ràng. Nếu để đến tai lão gia tử thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng hôm nay Nghiễn Trạch lại rảnh rỗi đến mức như không, cả ngày đều nghênh ngang đi lại, Tiêu Phú Lâm thấy thế vô cùng tức giận gọi nhi tử vào thư phòng mắng một trận thật lớn. Nghiễn Trạch vội vàng vâng lời là sẽ mau chóng đi tìm mẫu thân hài tử, sau đó xoay người ra cửa, từ hôm đó trở đi không thấy bóng dáng.
Hơn mười ngày sau Tiêu Nghiễn Trạch vẫn chưa có bất kì tin tức nào, hài tử kia bị hắn mang đi đâu cũng không ai biết, khiến mọi người trong nhà lo lắng không thôi.
Hôm nay, Nghiễn Trạch sai Thiên Đông ra ngoài mua rượu với thức ăn, hắn nằm trên giường nhìn tấm màn đến phát ngốc. Nơi này trước kia hắn mua để nuôi nữ nhân, kể từ đêm hôm mưa to ấy, hắn rời khỏi đây về nhà tìm thê tử, mấy ngày sau hắn lại cho người đuổi nữ nhân kia đi, cũng cho nàng với mẹ nuôi của nàng một ít ngân lượng để mưu sinh.
Ai ngờ giờ đây nơi này lại có ích, để hắn ở tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-mi-day-chong-tuong-cong-dung-nhu-vay/2629644/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.