Nghiễn Trạch đã bị nghẹn ban ngày, sớm không còn kiên nhẫn, buông màn xuống, chốc lát đã đem nàng lột sạch, chỉ còn lại mỗi cái quần lót, thắng lợi đã thấy trước mắt, nàng lại gắt gao ấn quần lót, không để hắn thực hiện được:
"Nghiễn Trạch, ngươi ngàn vạn lần đừng nghĩ mình khỏe mạnh mà chủ quan, nếu có đau thì chúng ta kêu đại phu đến xem đi."
Hắn ngồi lên chân nàng, nhéo khuôn mặt nàng cười nói:
"Ngươi mới vừa rồi là cố ý đi? Lá gan lớn, dám tính kế ta?" Làn da nàng bóng loáng, nhéo gương mặt nàng, chỉ cảm thấy da mềm mại như bánh bao, hắn thổi hơi vào tai nàng, lại không nỡ làm đau nàng nên chỉ nhéo một cái rồi ngây người ra ngắm nàng. Càng nhìn càng thích, hận không thể hôn khắp người, xương quai xanh sinh tinh xảo xinh đẹp, Nghiễn Trạch dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, lúc sau đưa đầu ngón tay xuống phía dưới tham dò, đến chỗ ngực nàng, nhẹ nhàng xoa mấy vòng, rồi bỗng nhiên hôn lên, không ngừng dùng tay xoa nắn.
Ký Mi bị đau, nhưng cũng thoải mái, yêu kiềunói:
"Nha, ngươi nhẹ một chút."
Hắn cách một lớp quần áo sờ khe hở giữa chân nàng, cười nói:
"Tốt nhất ngươi không nên cởi, mất công lát nữa xuân thủy tràn ra sẽ làm dơ đệm chăn." Ký Mi cả người mềm nhũn, không còn sức náo loạn, liền ôm cổ hắn nói:
"Keo kiệt, còn để ý đến chăn đệm."
Nghiễn Trạch cười nói:
"Chê ta keo kiệt cũng đã chậm, cả người của ngươi đều là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-mi-day-chong-tuong-cong-dung-nhu-vay/2629588/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.