Bọn họ xông vào một phòng xếp, trên giường trong gian phòng là gã sai vặt đang ngủ say, Phong Dương đi lên lay tỉnh hắn.
Gã sai vặt mơ mơ màng màng tỉnh lại, lúc nhìn thấy bên giường mình lại có hai người đang đứng không quen biết, thì nhất thời hít một hơi, thiếu chút nữa đã bị hù dọa đến ngất đi.
Chuyện xảy ra ở trong thành gần đây không phải là hắn chừng nghe qua, chẳng lẽ đêm nay là đến phiên hắn xui xẻo sao?
"Hai vị đại vương, tha mạng! Tha mạng !" Thân thể hắn run run, lảo đảo lăn xuống giường, nằm ở trước mặt hai người Phong Dương cầu xin tha thứ.
Phong Đạc nhíu nhíu mày, thấp giọng nói, "Nói cho chúng ta biết, thư phòng ở nơi nào?"
Gã sai vặt nghe vậy sửng sốt một tý, vội vàng đáp, "Ở đằng sau tiền thính, vòng qua hành Lang, từ phía đông có cuốn sổ nằm ở ngăn thứ ba. Hai vị đại vương, có thể bỏ qua cho tiểu nhân..."
Hắn nói còn chưa dứt lời, đã bị Phong Dương bổ cán dao sau gáy hôn mê.
Phong Đạc và Phong Dương theo lời hắn nói mà đi đến, rất nhanh đã đi tới thư phòng.
Phong Đạc đẩy cửa đi vào, trong phòng tối đen một mảnh, vật gì cũng đều không nhìn thấy.
Phong Dương quẹt diệm lên hộp quẹt một cái, ánh sáng hơi yếu chợt lóe lên, chiếu lên dung nhan bọn họ, lúc sáng lúc tối.
Phong Đạc tiện tay cầm lên một quyển công văn ở trên bàn liếc nhìn, lông mày càng ngày càng cau lại, sau đó hắn lại nhìn đến mấy quyển công văn, rồi để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633157/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.