Sau khi Hoàng đế nghe đến cái âm thanh kia, rốt cục không nhịn được nữa lùi về sau hai bước, triệt để vỡ tan.
Quả nhiên……Qủa nhiên…….Là Phong Mục!
“Ha ha ha ha ha ha ha ha……” Hắn tựa như phát rồ bật cười, “Qủa nhiên là nhi tử tốt của trẫm!”
Tiểu Thanh Tử lạnh lùng nhìn hắn, không có ý định tiến lên an ủi, cũng không ngăn cản hắn.
Giống chủ nhân của hắn đoán trước, theo tính khí của Hoàng đế, tám chín phần mười hắn sẽ cùng Phong Mục gặp mặt.
Mà Phong Mục nếu không muốn mất đi dân tâm, sẽ tuyệt đối không tổn thương đến Hoàng đế, hắn chỉ cần tùy cơ ứng biến, bảo vệ tốt Hoàng đế đến khi người của ảnh môn đến là được.
Rất nhanh, đã có quân đảo chính theo tiếng nói của hắn vây lại.
Hoàng đế bước chân trầm trọng từ phía sau cây đi ra, dưới ánh trăng đôi mắt hiện lên ánh sáng sắc bén.
“Bắt sống Hoàng đế!” Chỉ huy thống lĩnh cấm vệ quân, lúc nhìn thấy hắn, hai mắt hiện lên hồng quang có chút kích động nói.
“Lâm Kỳ?” Hoàng đế nhìn thấy hắn bị quyền lực che mắt, không khỏi đau lòng.
Hắn còn nhớ, ban đầu trên điện Sùng Quang hắn (HĐ) đã tự mình phong cho hắn(LK) làm thống lĩnh cấm vệ quân.
Hôm nay nếu không phải Phong Mục khởi binh tạo phản, hắn còn không biết, bên cạnh mình có nhiều mối họa như vậy!
Thực sự là buồn cười!
Hắn cho rằng, hắn đã nắm trong tay từng người con trai, nhưng nguyên lai, là hắn ánh mắt thiển cận, ếch ngồi đáy giếng!
“Phụ hoàng, có khỏe hay không. Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633107/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.