Lập tức, ánh mắt Tử Minh Phi trầm hẳn xuống, mày kiếm nhíu lại: "Thân là đại quan đương triều, không hoàn thành sở nhiệm, đêm ngày ôm ấp tiểu thiếp, nay còn để lộ cơ mật cho thiên hạ đều nghe, ngươi còn muốn làm càn đến khi nào?"
Âm thanh hắn trầm thấp từ tính dễ nghe, lại có lực uy hiếp nghiêm nghị, phảng phất khí độ vương tôn phô bày quả không sai.
Sinh khí rồi a...
Thái tử Tử Minh Phi lớn lên được kì vọng làm quân vương kế tiếp, trầm ổn làm quen, hỉ nộ ái ố đều không có được bày ra, cho nên lấy hắn tức giận như vậy quả thực hiếm có.
"Thái tử điện hạ, xin bớt giận." Từ đầu đến cuối im lặng nhu mị, Tử Nhược Yên rốt cuộc mở miệng. Nàng xưng hô cũng không có bình thường gọi "hoàng huynh", vẫn là gọi theo phong tước, từ nhỏ chính là đối với lãnh đạm ca ca này thực bất đồng.
"Lui ra!"
Bị Tử Minh Phi gạt ra, ánh mắt Tử Nhược Yên chợt mất mát. Tâm tựa hồ bị một phen lưỡi dao găm xuống.
"Minh Quốc công, ngươi muốn nói gì sao?"
Nói? Nghiễm nhiên là đối mặt với diện than Thái tử, nói cái gì được nha?
"Hạ quan không dám." Tư Đồ Hựu đáp, hai tay không cam tâm mà siết chặt lại. Tề Ngạn cùng Tử Mạc Doanh vì hắn sinh khí biết điều mà im lặng, càng không dám hồ nháo. Trò hay chân chính mới ở phía sau a.
May mắn, Tử Minh Phi không phải người thích dây dưa, nói dăm ba câu liền trở đi. Duy ánh mắt Tư Đồ Hựu như cũ lóe lên quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-hong-nhan-hoang-huynh-neu-muon-xem-xuan-cung-do-thi-thinh-tu-nhien/761557/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.