Hà Thanh châu?
Đó mới không phải là nơi vừa xảy ra nạn dịch đi?
Mọi người trong thâm tâm tự nhiên sinh ra một cỗ cảm giác chán ghét, ánh mắt không hẹn mà cùng hướng về hai nữ nhân kia. Ánh mắt, ghê tởm có, khinh bỉ có, thương hại cũng có, nhưng đa số chính là - chán ghét. Càng nhìn càng thấy đê tiện.
Hà Thanh châu nói tốt cũng không tốt mà nói xấu cũng không xấu, chẳng qua cũng chỉ là một châu nhỏ nằm ở sát biên ải phía Nam của Hoa Tường quốc.
Chỉ là, một tháng trước, không biết căn nguyên ra sao, Hà Thanh châu bỗng nhiên xuất hiện đại dịch kì lạ vô cùng trầm trọng. Người mắc bệnh trước hết sốt mê mang, tỉnh dậy thì hóa điên, toàn thân xuất hiện những hạt rất lớn như hạt đậu, khi hạt vỡ ra thì da thịt cũng lở loét bong tróc cả, hốc mắt sưng to trông rất kinh khiếp, toàn thân mê dại không còn nhìn ra nhân dạng. Đại phu trong vùng đoán đây là thủy đậu, bất quá nhìn thể trạng bệnh nhân như chết rũ đến nơi, khó lòng chắc chắn được gì.
Lại nói, cư dân các vùng phụ cận thấy thế, đồn nhau Hà Thanh châu phạm đến giới luật thiên địa nên mới bị nguyền rủa. Đồn đãi lan xa, làm cho các huyện châu khác hoang mang lo sợ, tìm nơi ở mới. Dân di gia như chạy loạn, Hoàng thượng thấy thế phải cử Trầm Vương ra đến tận Ải Nam chấn chỉnh đại loạn, đồng thời cung cấp thuốc men cho Hà Thanh châu.
Chẳng may trong lúc hỗn loạn đó, một số kẻ ở Hà Thanh châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-hong-nhan-hoang-huynh-neu-muon-xem-xuan-cung-do-thi-thinh-tu-nhien/761556/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.