Ngu Thanh Thiển bước lên cầu treo, mấy con quái ngư liền cấp tốc bò đến quấn lấy tay chân của nàng.
Nàng chẳng những không phản kháng mà còn ngồi xổm xuống cầm lấy một con quái ngư cẩn thận quan sát, thỉnh thoảng lại sờ vẩy cá như có điều suy nghĩ.
Đệ tử bên ngoài thánh địa nhìn Ngu Thanh Thiển hành động dị thường đều chả hiểu ra sao cả.
"Nàng đang làm gì thế?"
"Chẳng lẽ là muốn nghiên cứu cách phá giải quái ngư? Nhưng sờ khắp nơi như vậy có ích không?"
"Nói không chừng chỉ giả vờ giả vịt vậy thôi, dù sao vẫn thấy không đáng tin."
"Cũng có thể nàng thực sự đang tìm phương pháp phá giải, lát nữa là biết kết quả cuối cùng rồi."
"Mau nhìn đi, nàng hình như có hành động."
Ngu Thanh Thiển tỉ mỉ nghiên cứu bọt nước trên thân quái ngư, quả nhiên nhìn thấy mánh khóe.
Bọt nước này là một loại kim chúc tài liệu đặc thù tinh luyện thành tinh hoa, nhưng lại cần môi trường đặc thù mới có thể tạo phòng ngự hoàn mỹ, hoặc duy trì hiệu quả liên tục, tỷ như ở đây không khí ẩm ướt và nước sông dưới cầu treo bổ sung tư dưỡng.
Nhưng loại kim loại tài liệu này cũng không phải vô địch, Ngu Thanh Thiển đột nhiên nghĩ đến tác dụng ô-xy hoá.
Nàng từ trong không gian trữ vật lấy một bầu rượu mạnh ra, đồng thời phun lên quái ngư quấn quanh người nàng.
Không bao lâu, bọt nước trên thân quái ngư đã từ từ tan rã, quái ngư bị nhỏ rượu vào liền thét chói tai, bộ dáng như là rất khó chịu.
Nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662680/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.