Sáng sớm ngày hôm sau Ngu Thanh Thiển liền đi Điển Tàng Lâu tìm đọc điển tịch về dược tễ cùng thực văn.
Lời hứa một năm trước lúc Cố trưởng lão đặc cách trúng tuyển cho Ngu Thanh Thiển, Thánh viện đệ tử nghe qua tin tức đều biết, lúc đó còn có người tiếc rẻ Ngu Thanh Thiển quá ngốc đi lựa chọn đi thăm dò Điển Tàng Lâu mà không phải bái viện trưởng làm sư phụ.
Dù sao tìm đọc Điển Tàng Lâu chỉ cần dùng thánh điểm liền có thể, mà cơ hội bái viện trưởng làm sư phụ bỏ lỡ rồi thì không có nữa.
Ngu Thanh Thiển đã có Cổ Diễm là sư phụ, hơn nữa chuẩn bị muốn tiếp xúc vị kia tính tình cổ quái Thánh viện Lão tổ, bởi vậy chưa bao giờ nghĩ tới muốn bái viện trưởng làm sư phụ, người khác cần không nhất định bản thân cần.
Điển Tàng Lâu ở Thượng phong của Hồng phong, Ngu Thanh Thiển sử dụng truyền tống Linh Thực.
Tiến vào Điển Tàng Lâu, Ngu Thanh Thiển chỉ nhìn thấy một ông lão đang nhắm mắt buồn ngủ ngồi ở vị trí lên lầu.
"Đệ tử xin ra mắt tiền bối." Ngu Thanh Thiển tiến lên hành lễ.
Tinh thần lực của nàng rất mạnh, tuy rằng ông lão thu liễm khí tức, nhưng vẫn cứ có thể phán đoán ra được người này là Linh Hoàng tu vi.
Ông lão mở mắt ra, lười biếng liếc Ngu Thanh Thiển một chút: "Lấy ngọc bài ra."
Ngu Thanh Thiển đưa cho ông lão khối ngọc bài mà Cố trưởng lão cho, ông lão hỏi: "Ba ngày một lần xem xong, hay là phân mấy lần xem?"
"Một lần xem xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662626/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.