Từ sau khi cha mỹ nhân đi ra ngoài rèn luyện, Ngu Thanh Thiển cũng chưa gặp lại hắn, chỉ là khoảng chừng nửa năm sẽ truyền tin một lần, cũng chỉ là báo một tiếng bình an.
Tuy rằng Ngu Thanh Thiển cảm thấy cha mỹ nhân bất phàm, có điều trong lòng vẫn là hết sức mong nhớ cùng lo lắng, sợ Lãnh gia cùng Trì gia sẽ làm gì bất lợi với hắn.
Cố trưởng lão thấy vẻ ưu lo trong mắt Ngu Thanh Thiển cũng đoán ra nàng lo lắng, an ủi: "Cha ngươi mặt ngoài nhìn nhẹ như mây gió, thật ra tính tình là phi thường bướng bỉnh, không đạt đến mục đích hẳn là sẽ không trở về. Hắn đã sớm là Linh Hoàng tu vi, làm việc trầm ổn, ngươi không cần lo lắng an toàn của hắn."
"Vâng, cũng không biết cha lúc nào mới có thể trở về." Ngu Thanh Thiển gật gù.
Từ lần trước nghe trộm được, Ngu Thanh Thiển biết Cố trưởng lão khá là thưởng thức cha mỹ nhân, giữa hai người cũng có quen biết, bởi vậy nói chuyện cũng không kiêng kỵ lắm.
"Nếu phía ta có tin tức về hắn thì ta sẽ báo cho ngươi, hắn làm việc luôn luôn khá có chừng mực, sau khi trở lại chắc sẽ đến Thánh viện thăm ngươi." Cố trưởng lão ở trong lòng vẫn luôn cho rằng Ngu Cảnh không phải người bình thường.
Ngu Thanh Thiển cười cười: "Không biết Cố trưởng lão hôm nay tới tìm vãn bối, là có chuyện sao?" Ngoài miệng hỏi như vậy, trong lòng lại có suy đoán.
"Lão phu đến để thực hiện lời hứa một năm trước với ngươi."
Cố trưởng lão cười đem một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662625/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.