Trong phòng, mấy người bọn Tưởng Hạo cũng không mặc quần áo và trang sức của Thánh viện, ngoài ra ba người mà bọn hắn mang đến đều là đệ tử cùng gia tộc.
Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn ngồi bên cạnh Xa Phỉ Phỉ nhìn qua trông linh động đáng yêu, mắt to ngập nước nhìn thoáng qua Phong Thần một chút, trên gương mặt trắng nõn lộ ra vẻ sùng bái.
Trên người Phong Thần vẫn tản ra khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước, đối với sự sùng bái trong mắt nữ tử đáng yêu cùng với sự thăm dò trực tiếp đều coi như không hề nhìn thấy, loại ánh mắt như vậy ở bên cạnh hắn từ nhỏ đến lớn đều chưa từng mất đi, nên hắn sớm đã thành thói quen.
Xa Phỉ Phỉ phát hiện ánh mắt của Xa Đồng Đồng nhìn Phong Thần có gì đó không đúng, trong lòng thầm thở dài, tuyệt đối không hề nghĩ đến việc tiểu cô cô này vậy mà lại có hứng thú đối với Phong Thần.
Nếu như không có sự xuất hiện của Ngu Thanh Thiển, ngược lại nàng sẽ ủng hộ tiểu cô cô giành Phong Thần cùng Tạ Phượng Chi.
Nhưng bây giờ nàng lại không cho là như vậy, Phong Thần tính tình lạnh nhạt thậm chí là vô tình, đối với những người không quan trọng căn bản là không để ý tới sự sống chết của họ, nếu chạm đến điểm mấu chốt của hắn, Xa gia cũng sẽ vô cùng phiền toái.
Hi vọng Xa Đồng Đồng chỉ là đơn thuần là sùng bái cùng hứng thú, không có sinh ra những loại tình cảm ái mộ khác.
"Phong sư đệ, Ngu sư muội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662593/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.