Ngu Thanh Thiển cùng Phong Thần đánh đàn nói chuyện phiếm, lúc màn đêm buông xuống liền đứng dậy đi tới Địa Cung.
Địa Cung ở phía nam của thành trung tâm. Ngu Thanh Thiển từ xa xa chỉ thấy được môt pho tượng sừng sững của tòa khổng lồ, vàng son lộng lẫy, dưới bóng đêm nhô ra một cách rõ ràng.
Đến gần, tòan bộ thân hình của pho tượng đều hiện ra rõ ràng. Đó là một một bức tượng chim điêu màu vàng kim khổng lồ, trông rất sống động, khí thế như cầu vồng, hai con mắt ẩn hàm cảm giác sắc bén, lợi hại, giống như một vật sống.
Bức tượng vô cùng to lớn, diện tích phạm vi thân thể bao trùm chiếm ít nhất vài mẫu. Trên ngực có hai hai cánh cửa đại môn, hai cái ưng trảo bén nhọn dựng đứng ở hai bên.
Đứng bên trái cửa lớn là Linh Thực Sư cấp Linh Tướng mặc áo giáp, đứng phía bên phải là Tôi Thể Sư cấp Võ Tướng Cương Khí ngoại phóng. Mỗi người mặt đều không biểu tình gì, không có bất kỳ thần sắc dư thừa nào, tất cả đều là thủ vệ của Địa Cung.
Lúc này cảnh đêm thâm sâu, ánh vàng xung quanh bức tượng tản ra bốn phía, sáng ngời vô cùng. Không ngừng có các loại tọa giá (*) đến đây, từng người một ăn mặc bất phàm từ tọa giá bước xuống đi vào đại môn trên ngực bức tượng.
"Toàn bộ Địa Cung đều được xây dựng ở dưới đáy bụng của bức tượng. Kỳ thật nó chính là một thành thị khổng lồ dưới mặt đất." Phong Thần mở miệng nói.
Trong mắt Ngu Thanh Thiển liền hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662592/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.