Lời nói của Phong Thần như chuyện đương nhiên khiến mấy người không tự chủ lấy tay che trán.
Thì ra bọn họ và Phong Thần đã nhiều lần cùng làm nhiệm vụ như vậy, hơn một năm tiếp xúc, thật đúng là không quá hiểu hắn.
Tưởng Hạo và Lý Ngọ đồng thời ở trong lòng cảm thán, Phong Thần một mặt ôn nhu như vậy nếu để cho những nữ tử ái mộ hắn trong Thánh viện này thấy, còn không làm vỡ nát trái tim, lệ chảy thành sông.
Tưởng Hạo mịt mờ liếc sang Tạ Phượng Chi đang nắm chặt đũa trong tay, không khỏi nghĩ nữ nhân này bình thường ở Thánh viện tuy rằng tương đối kiêu căng, ở trước mặt Phong Thần ngược lại thật đúng là có thể nhẫn nhịn.
Sau khi ăn xong, một vị nữ tử mặc váy xếp nếp khuôn mặt đẹp tuyệt nổi bật đi đến.
Nàng một cái nhăn mày một tiếng cười đều mang theo một loại hàm xúc thú vị, trên má phải có một nốt ruồi son chẳng những không có ảnh hưởng toàn bộ khuôn mặt, trái lại làm cho nàng khí chất thanh thuần nhiều hơn cảm giác quyến rũ.
"Tử Yên xin chào các vị quý khách." Nàng tiến lên đưa tay đặt ở bên trái, khụy gối nửa ngồi hành lễ.
Tưởng Hạo giơ tay lên cười nói: "Tử Yên cô nương không cần khách khí, ta ngày hôm nay mở tiệc chiêu đãi các vị sư đệ sư muội, cô nương gảy một bản trước đi."
Tử Yên cười gật đầu, ánh mắt cũng không liếc chung quanh lung tung, đi lên trước đàn ngồi xuống, một khúc trong suốt dễ nghe từ gian phòng vang lên.
Ngu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662583/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.