Lời mời của Tưởng Hạo khiến Ngu Thanh Thiển có chút bất đắc dĩ, sao kế hoạch hôm nay của các nàng đều giống với những người này vậy nhỉ?
Ngoại trừ Tạ Phượng Chi, mấy người đối với nàng đều tương đối thân thiện, Tưởng Hạo đã mở miệng mời, nếu như từ chối buổi tối lại gặp nhau cũng có chút mất mặt đi.
"Được chứ! Lần đầu tiên ta tới Trung Ương thành, sớm đã nghe danh Địa Cung, đang muốn tới mở mang tri thức một chút đây."
Tưởng Hạo thấy Ngu Thanh Thiển trả lời, sắc mặt sung sướng cười nói: "Địa Cung tuyệt không phải nơi có tiếng mà không có miếng, sẽ không để Ngu sư muội thất vọng vào tối này đâu."
"Đúng vậy! Ta đi qua Địa Cung hai lần, mỗi lần đi đều có một sự thú vị khác nhau, Ngu sư muội tất nhiên sẽ không thất vọng." Lý Ngọ cười nói.
"Ừ, nghe các ngươi nói như vậy, ta lại càng thêm mong đợi." Ngu Thanh Thiển mỉm cười gật đầu.
Đang lúc nói chuyện thì từng món ăn được bưng lên.
Vẻ mặt Ngu Thanh Thiển vui vẻ hơn vài phần, chỉ ngửi mùi thôi cũng biết món ăn ở đây quả nhiên là danh bất hư truyền.
Đồ ăn đã lên đủ, mấy người cũng bớt nói mà chậm rãi dùng cơm.
Phong Thần gắp một miếng ngân tuyến ngư, gỡ xương xong mới bỏ miếng cá vào trong bát Ngu Thanh Thiển, động tác tự nhiên lưu loát như là đã làm rất nhiều lần vậy.
Ngu Thanh Thiển theo thói quen gắp cá lên đưa vào trong miệng, một cảm giác bùi ngọt lan ra, làm cho đầu lưỡi của nàng càng kích động:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662582/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.