Ngu Thanh Thiển thấy vẻ mặt mỹ nam hồng y không ngừng biến hóa, cuối cùng bình tĩnh lại, phát hiện tâm tình của hắn thật ra đa dạng.
"Tiền bối, vậy có biện pháp để mang ngươi ra khỏi nơi này không?"
Bên môi mỹ nam hồng y tràn ra một tiếng cười lãng lãng tà mị từ tính: "Mang ta ra? Ngươi nghĩ nhiều quá rồi."
Ngu Thanh Thiển cười sâu xa nói: "Đường đều là do người đi mà thành."
Mỹ nam hồng y sâu sắc liếc liếc Ngu Thanh Thiển, trầm tư chốc lát nói: "Có hai biện pháp có thể mang ta ra ngoài, một là tu vi của ngươi đạt đến Linh Thánh, hai là luyện hóa cả ba toà tháp giống như tòa tháp này."
Lập tức hắn tản mạn lười biếng nói: "Với tư chất cùng thiên phú của ngươi, luyện hóa ba toà tháp có thể là lựa chọn tốt hơn, có điều cũng phi thường khó."
"Ba toà tháp?" Ngu Thanh Thiển kinh ngạc hỏi: "Ý của tiền bối là, còn có hai toà tháp như thế này tồn tại trên thế gian?"
Tháp này rốt cuộc là ai luyện hóa ra, không khỏi cũng quá lợi hại. Hơn nữa muốn tu luyện tới Linh Thánh mới có thể luyện hóa, với thực lực bây giờ của nàng mà nói điều này quá xa vời.
Mỹ nam hông y gật gù: "Còn có hai toà tháp phân tán ở hai nơi rất xa, ngươi cho dù chỉ là đi tìm cũng có thể rất nguy hiểm, càng đừng nói là luyện hóa."
Tiếp theo hắn chuyển đề tài nói: "Có điều ta thấy ngươi là một người có ý chí kiên định, nói không chắc còn có một cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662555/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.