Ngu Thanh Thiển chuyên tâm vùi đầu vào sách vẫn chưa ngẩng đầu lên, hoàn toàn chìm đắm ở bên trong đại dương thực văn ảo diệu, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay vẽ trên đất.
Thời gian trôi nhanh, hai mươi ngày thoáng một cái đã qua.
"Hóa ra thực văn là nhập môn như thế này, trước đây học được ở thực văn hệ của học viện căn bản không phải tất cả." Ngu Thanh Thiển vẫn chưa tận hứng ngẩng đầu tự nói một câu.
Mỹ nam hồng y đưa mắt từ quyển sách trên tay chuyển qua trên người Ngu Thanh Thiển: "Ngươi đã xem xong cùng lĩnh ngộ được tất cả?"
"Vâng, đã lĩnh ngộ tất cả rồi, tiền bối có thể kiểm tra rồi." Cả người Ngu Thanh Thiển tự tin tràn trề.
Mỹ nam hồng y thu hồi sách, đầu ngón tay thon dài ở giữa không trung tùy ý vẽ vài nét bút, một đồ văn màu bạc được phác hoạ ra: "Nhìn ra đây là cái gì không?"
"Đây là phương pháp vẽ giản lược thực văn ảo diệu cấp độ nhập môn." Ngu Thanh Thiển cười cười, duỗi ra đầu ngón tay ở giữa không trung vẽ vẽ, một đồ văn cũng màu bạc được nàng phác hoạ ra.
Mỹ nam hồng y ánh mắt sáng lên: "Ngươi lại phác hoạ nhập môn giản lược đồ thực văn cấp một, cấp hai, cấp ba cho ta xem một chút."
"Được!" Ngu Thanh Thiển gật gù, đầu ngón tay ở giữa không trung vẽ, rất nhanh một bức lại một bức đồ văn màu bạc được phác hoạ ra, rất nhanh lại tiêu tan.
Mỹ nam hồng y tròng mắt ẩn giấu đi vẻ khiếp sợ, hắn không ngờ nha đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662554/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.