Từ khi Lãnh Bách Linh rời khỏi đến khi Lãnh Lăng Sương chìm vào suy nghĩ của mình, từ lúc bắt đầu nói chuyện đến lúc kết thúc, hai người đều không hề phát hiện trong lều có một nhành cỏ nhỏ không mấy bắt mắt đang tản ra làn khói trong suốt màu xanh cực nhạt bồng bềnh bay đi.
Do tân sinh quá nhiều, mà ngay hôm sau còn phải vào sâu trong đảo nên tất cả đều phải tự tìm chỗ để nghỉ ngơi và ngồi tu luyện, còn các học viên đàn anh thì phải ở đó suốt ba tháng nên mới dựng lều.
Ngu Thanh Thiển đang ngồi xếp bằng dưới một gốc đại thụ để nghỉ ngơi, một làn khói xanh trong suốt nhẹ nhàng không phát ra tiếng động chui vào trong cơ thể nàng.
Một lúc sau, Ngu Thanh Thiển mở mắt ra, trong mắt phủ một lớp băng lạnh.
Lúc vừa phát hiện Lãnh Lăng Sương trên đảo, Ngu Thanh Thiển vẫn luôn cảm thấy nàng ta không có thiện ý, thế nên nàng liền dùng dị năng điều khiển một nhành cỏ trong lều của Lãnh Lăng Sương để thám thính thử, không ngờ lại nghe ngóng được chuyện nàng ta khiêu khích ly gián.
Ngu Thanh Thiển hoàn toàn không để ý chuyện Lãnh Bách Linh sẽ nảy sinh địch ý hay là đối đầu với mình, suy cho cùng thì Lãnh gia đã từng ra tay với cha mỹ nhân, thậm chí là nếu chúng biết được chuyện của mình ở Học viện Hoàng gia thì còn sẽ muốn gây bất lợi cho mình nữa, vốn đã có thù lớn sẵn nên cũng chẳng cần phải tránh né làm gì.
Chỉ cần là người của Lãnh gia thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662515/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.