Lãnh Lăng Sương là người đứng đầu hệ trị liệu của Học viện Hoàng gia vùng tây bộ, Lãnh Bách Linh cũng là một nhân vật làm mưa làm gió ở Học viện Hoàng gia trung tâm, thiên phú và tố chất đều không hề kém hơn Lãnh Lăng Sương.
Chỉ là hai người hơn kém nhau ba tuổi, lần này Lãnh Lăng Sương đến với tư cách là học viên đàn chị nên không cần phải vào đảo Thủy Vu để làm bài kiểm tra tổng hợp, thế nên dù Lãnh Bách Linh có muốn so tài với Lãnh Lăng Sương và đạp Lãnh Lăng Sương xuống dưới chân thì cũng chẳng có cách nào để thực hiện được.
Nhưng mà nàng tin chỉ cần mình đạt được hạng nhất thì chắc chắn Lãnh Lăng Sương sẽ ghen tị đến chết cho mà xem, ả nữ nhân này chỉ có vẻ ngoài là thản nhiên mà thôi, thực chất bên trong lại dối trá đến cùng cực.
“Vậy sao? Hạng nhất ư? Chỉ dựa vào ngươi?” Lãnh Lăng Sương tỏ vẻ khinh thường mà nở nụ cười.
Bỗng nhiên trong đầu lóe lên một ý, nàng nhếch mày với Lãnh Bách Linh, trong mắt tràn đầy ý khiêu khích không hề che giấu: “Nhóm của Ngu Thanh Thiển, bạn ta, là đội ngũ mạnh nhất của Học viện Hoàng gia vùng nam bộ, chiến tích nổi trội, các ngươi muốn đoạt được hạng nhất thì có hơi mơ mộng hão huyền rồi đấy.”
“Ngu Thanh Thiển? Chính là cái người đứng đầu trong nhóm tân sinh của Học viện Hoàng gia vùng nam bộ nọ ấy hả?” Lãnh Bách Linh hơi chần chừ một chút, nhóm của nàng đều đã nghe ngóng thông tin về những nhân vật dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662514/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.