Ngoài sân, Lục thành chủ sắc mặt tái nhợt tiều tụy nửa ngồi trên thềm đá, giống như già đi rất nhiều tuổi.
Dưới cây tử đằng, tên nam tử lạnh lùng kia bưng lên chén trà ngon gã sai vặt vừa mới pha, thong thả ung dung uống một hớp.
Tên nam tử tuấn nhã kia không giải thích được mà nhìn hắn hỏi: "Mặc Nhiễm, tại sao ngươi lại để cho tiểu cô nương kia thử? Độc kia căn bản là không có khả năng giải hết."
Trì Mặc Nhiễm thoáng nhìn nước trà vàng óng ánh trong chén, một lúc sau mới nói: "Không thử, làm sao có thể khẳng định không thể giải độc?"
"Mặc Nhiễm, ngươi biết tiểu cô nương kia?" Nam tử tuấn nhã áp sát, thấp giọng hỏi: "Không phải nàng là con riêng bên ngoài của tam thúc đấy chứ, các ngươi thực sự quá giống nhau."
Nam tử tuấn nhã tên là Trì Hiên, là nhất mạch dòng chính Trì gia, cũng là đường ca của Trì Mặc Nhiễm, quan hệ giữa hai người luôn không tệ, nói chuyện cũng không có bao nhiêu kiêng kỵ.
Trì Mặc Nhiễm ngước mắt nhàn nhạt liếc Trì Hiên một cái: "Ngươi một vừa hai phải."
Trì Hiên thấy vẻ mặt Trì Mặc Nhiễm lạnh nhạt thì cũng biết đối phương cũng không muốn nhiều lời, hơn nữa hiển nhiên là nữ nhân kia không phải là con riêng của tam thúc hắn, nếu không với tính tình của Trì Mặc Nhiễm tất nhiên hắn sẽ thừa nhận.
Trì Hiên không nói thêm, hắn nâng chung trà lên uống trà, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Thiếu niên tuấn lãng bên cạnh nghe được lời hai người nói, ngờ vực nhìn Trì Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662463/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.