Lời nói của nam tử lạnh lùng kia khiến cho mọi người trong phòng ngây ngốc, không nghĩ tới hắn sẽ mở miệng.
Thành chủ thành Thanh Khâu mang biểu cảm khó lường, ngay sau đó liền hít sâu một hơi rồi đi về phía trước mấy bước, chắp tay với Phong Thần và Ngu Thanh Thiển.
"Lão phu bởi vì bệnh tình của tiểu nhi mà nhất thời không khống chế được mới có thể do dự, mong rằng Thần thái tử và tiểu thư tha lỗi."
Tiếp theo hắn tỏ vẻ thỉnh cầu Ngu Thanh Thiển nói: "Phiền tiểu thư trị liệu cho tiểu nhi, lão phu vô cùng cảm kích."
Người nọ chưa bao giờ sẽ nhiều lời, nếu người này đã mở miệng, hắn tự nhiên không thể chối từ, hơn nữa hiện tại hắn đã tuyệt vọng, để cho Ngu Thanh Thiển thử một lần cũng không sao.
Ngu Thanh Thiển không nghĩ tới một câu nói của người nam tử kia lại khiến cho thành chủ thành Thanh Khâu thay đổi thái độ, lại còn khiêm tốn như vậy, chẳng qua sự hoài nghi trong mắt thành chủ hiển nhiên vẫn không mất đi.
Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta có thể thử một lần, nhưng trong lúc giải độc ta không thích có người quấy rầy, các ngươi đều phải chờ ở bên ngoài."
Ngu Thanh Thiển vốn là không muốn quản, nhưng nàng nhìn ra được thành chủ thành Thanh Khâu thương con nên sốt ruột, nỗi đau khi mất người thân thực sự không dễ chịu, thế nên nàng cũng lười so đo với hắn dù hắn không tin, dù sao nàng cũng thật sự quá trẻ tuổi, có hoài nghi cũng là bình thường.
Thêm vào đó độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662462/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.