Hỏa Ly Nhã nghe Ngu Thanh Thiển nói muốn dùng tiền vàng làm tiền cược thì hơi cảm thấy kinh ngạc.
“Nói thế nào thì nàng cũng là quận chúa của Đại Diễm quốc, thế mà vẫn thiếu tiền ư?”
Tuy Đại Diễm quốc chỉ là một quốc gia bậc trung ở vùng nam bộ, nhưng bốn phía lại nhiều khoáng sản và dược liệu nên vẫn vô cùng giàu có.
Nếu không phải vì khiếp sợ bởi trận chiến mười lăm năm trước của cha Ngu Thanh Thiển thì không biết có bao nhiêu quốc gia lân cận còn đang dòm ngó những khoáng sản đó đâu.
Hỏa Ly Nhã cũng không đặc biệt tìm hiểu quá tường tận về Ngu Thanh Thiển, nhưng hắn vẫn hiểu biết kha khá về bối cảnh của nàng nên không hề cho rằng nàng thiếu thốn tiền bạc.
“Ta là quận chúa của Đại Diễm quốc thật đấy, nhưng tiền trong quốc khố Đại Diễm quốc lại không phải là của ta.” Ngu Thanh Thiển liếc hắn một cái.
Hỏa Ly Nhã cười nói: “Cha nàng là nhân tài trấn quốc của Đại Diễm quốc, hẳn là ông không thiếu tiền đâu nhỉ.”
Ngu Cảnh cũng từng là một thiên chi kiêu tử ở các nước quật khởi thuộc vùng nam bộ, tu luyện đồng thời công kích và trị liệu, thiên phú dược tễ hơn người, thậm chí còn được đặc cách tuyển chọn vào Thánh viện nữa.
Chỉ là không biết vì nguyên nhân gì mà đến cuối cùng, ông cũng không đến tu luyện ở Thánh viện, hơn nữa vào mười ba năm trước, ông còn đột nhiên ẩn cư ở Cẩm Vương phủ của Đại Diễm quốc để sống qua những tháng ngày còn lại, vô số người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662430/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.