Cả sáu người đều nghe ra được trưởng khoa đang nói rất nghiêm túc, nếu họ thật sự quá một năm mới hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên thì cầm chắc là họ sẽ bị loại khỏi khoa thực văn ngay.
Hỏa Ly Nhã nghe thấy câu hỏi của Ngu Thanh Thiển thì liền biết ngay trước đó hắn đã nghĩ sai rồi.
Nhưng mà thật ra ngoài Ngu Thanh Thiển ra thì những người khác đều không ngờ rằng nhiệm vụ này lại chính là thử thách đầu tiên của tất cả những học sinh mới bước vào khoa thực văn.
Thấy không còn ai kháng nghị gì nữa, ông lão áo trắng mới lộ ra một vẻ mặt hơi đắc ý mà hỏi: “Các em có biết rèn sắt không?”
“Không biết.” Mọi người đồng thanh trả lời.
Trên cơ bản thì gia cảnh những người có thể bước chân vào Học viện Hoàng gia đều sẽ không quá be bét, cho dù có là Linh Thực Sư sinh ra trong một gia đình bình thường thì cũng sẽ được nâng niu như châu báu vậy, không thể nào có chuyện từng được tiếp xúc với việc rèn sắt được.
“Bây giờ chưa biết thầy cũng sẽ không trách các em, thế nhưng tiếp xúc với nó rồi thì nhất định phải biết.” Ông lão áo trắng vẫy tay với Tư Đồ Lạc. “Kế tiếp, tiểu Lạc Lạc sẽ biểu diễn cho các em xem một lần, phải xem cho kỹ đấy.”
Tư Đồ Lạc cười khổ một tiếng, đành chịu trận mà cầm lấy chiếc búa lên bắt đầu đập lên viên sắt.
Ông vừa đập vừa giảng giải kỹ thuật rèn sắt cho mấy học viên.
Cả bọn không còn cách nào, chỉ đành cố mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662429/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.