Hỏa Ly Nhã cười khẽ một tiếng, trên khuôn mặt tuấn tú là vẻ mặt tự tin, nói toạc ra:
"Chúng ta cũng như nhau mà thôi." Hắn nhìn Ngu Thanh Thiển hơi khiêu khích, hỏi: "Sao chúng ta không thử so tài một lần?"
Ngu Thanh Thiển cười mà như không cười hỏi vặn lại: "So cái gì?" Trong lòng đã suy đoán ra, nhưng không có nhiều hứng thú.
"Đợi cuộc khảo nghiệm ở khoa thực văn, hai người chúng ta so xem biểu hiện của người nào xuất chúng hơn." Hỏa Ly Nhã cư xử với Ngu Thanh Thiển thật phức tạp, vừa có cảm tình trong lòng lại vừa mang kiểu ý muốn vượt qua nàng.
Ngu Thanh Thiển buồn cười nói: "Nhưng ta không làm chuyện không có lợi."
Hỏa Ly Nhã sớm đoán được Ngu Thanh Thiển có thể nói như vậy, hắn xích lại gần bên tai nàng, chỉ hai người gần nhau lắm mới có thể nghe được âm thanh, thì thầm: "Ta nghe nói ngươi đang tìm Xà Hoàn thảo, nếu như ngươi thắng ta, ta lập tức cho ngươi cơ hội lấy được, cái này coi như vật đặt cược, ngươi thấy thế nào?"
Nghe được lời hắn nói, ánh mắt Ngu Thanh Thiển ôn hòa xẹt qua một tia sắc bén, ngước mắt, chống lại cặp mắt đào hoa xinh đẹp tột cùng kia, âm thanh mang theo vài phần lạnh nhạt: "Ngươi đang điều tra ta sao?"
Hỏa Ly Nhã không nghĩ tới Ngu Thanh Thiển trở mặt nhanh như vậy, chỉ làm cho trong lòng hắn lại càng thêm thích thú, hắn thích nhìn thấy khuôn mặt thanh nhã ôn hòa kia của nàng bị đánh sụp.
Rõ ràng là một con báo đầy răng nanh, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662411/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.