Sau khi Ngu Thanh Thiển rời đi, Chiêm Uyển Đồng khoanh tay, tựa ở trước bàn.
"Tỷ, chuyện Ngu Thanh Thiển tinh chế đạt đến độ tinh khiết cấp năm, phải báo cáo làm sao với các hội viên cấp cao khác của học viện?" Lúc này giọng nói của nàng tương đối uể oải.
Chiêm Uyển Nguyệt cong môi cười cười, vẻ mặt dịu dàng đã biến mất, ngược lại vẻ mặt lại càng diễm lệ hơn: "Không cần, những hội viên cấp cao khác của học viện mà biết được, e rằng học viện khác cũng sẽ biết, chúng ta không thể không đề phòng."
Tính cách lúc này và tính cách ôn hòa vừa rồi của bà rất khác biệt nhau, quả thực không giống như là của cùng một người.
"Ta cũng cho là như vậy, cuộc thi đấu dược lần sau, có lẽ chúng ta cũng sẽ không thua nữa." Con mắt của Chiêm Uyển Đồng ẩn hiện ra vài phần nghiêm nghị.
Chiêm Uyển Nguyệt tự tay vuốt nhẹ ly dược tễ của Ngu Thanh Thiển đã tinh chế kia, vẻ khó hiểu: "Nàng ta đừng để cho chúng ta thất vọng."
Lúc Ngu Thanh Thiển bước ra khỏi nơi khảo nghiệm, có không ít người đứng ở bên ngoài, lúc này mọi ánh mắt đều nhìn nhưng giả bộ như không nhìn nàng, đặc biệt là người đàn ông trung niên ở khoa dược tễ, hướng thẳng ánh mắt dò xét không hề giấu giếm chút nào.
"A Thư, chúng ta đi thôi." Ngu Thanh Thiển không hề quan tâm đến những ánh mắt thăm dò xem xét kia, bước tới trước mặt Tạ Thư.
Khuôn mặt Tạ Thư hiện lên nụ cười vui vẻ: "Thanh Thiển, chúc mừng ngươi nha!"
Ngu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662410/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.