Lâm Phi Vũ và Ba Hạo thấy Ngu Thanh Thiển an toàn trở về, lòng mới bình tĩnh lại.
Sau khi báo lên trên về tình huống của Ngu Thanh Thiển, bọn họ mới biết thì ra là hai lão đầu biến thái ở Thục Văn viện đã sớm theo dõi nàng.
Nếu để Ngu Thanh Thiển chết ở chỗ này, sau khi trở về chắc bọn họ sẽ bị hai người hành hạ một trận.
"Ngươi không sao chứ?" Lâm Phi Vũ đi tới trước mặt Ngu Thanh Thiển hòa nhã hỏi.
Ngu Thanh Thiển mỉm cười trả lời: "Ta không sao, lần này làm phiền mấy vị sư huynh hỗ trợ, ta mới có thể an toàn trở lại."
Đám người Nhạc Vân Dương nghe thấy Ngu Thanh Thiển thản nhiên nói dối, không khỏi cong khóe miệng lên.
Rõ ràng là nhờ có sự hỗ trợ của nàng, bọn họ mới có thể lông tóc vô thương trở lại, chẳng qua bọn họ cũng biết nàng không muốn làm cho người khác quá chú ý, nên đều không có phản bác.
Lâm Phi Vũ đã từng chứng kiến thủ đoạn và sức chiến đấu của Ngu Thanh Thiển, nhưng cũng không nghĩ rằng nàng có thể chiến thắng mấy con ma thú và yêu thực cao cấp ở đáy sông. Nàng có thể an toàn trở lại chắc chắn là nhờ có đám người Phong Thần giúp đỡ.
"Lần này đa tạ mấy vị." Nàng nhìn mấy người Phong Thần tỏ vẻ cảm tạ.
Phong Thần lạnh lùng nói: "Không cần."
Lâm Phi Vũ không nói thêm gì, nàng nhìn ra được sự xa cách lạnh nhạt của Phong Thần.
Lúc này, một gã giáo viên của tổ mười một đi tới trước mặt Ngu Thanh Thiển, dùng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662396/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.