Lời nói của Phong Thần khiến cho sáu người vốn đang lo lắng cảm thấy yên lòng.
Nhạc Vân Dương đánh giá xung quanh một phen, phát hiện Cửu Thải Ma Liên cùng hai gốc yêu thực kia đều đã biến mất, kinh ngạc hỏi tiếp: "Lão đại, Cửu Thải Ma Liên bị hai gốc yêu thực kia ăn rồi sao?"
Phong Thần mở lòng bàn tay ra, sáu viên hạt sen với màu sắc bất đồng bay lên, rơi vào trong tay sáu người theo từng thuộc tính khác nhau: "Yêu thực ta đã đánh chết, ta cũng đã lấy được Cửu Thải Ma Liên."
Sáu người đều biết tính cách của Phong Thần, nhìn ra được chàng không muốn nhiều lời, cho nên đều ăn ý không hỏi nữa.
Nhận được hạt sen, trong lòng sáu người đều kích động không thôi.
Nếu không có lão đại cùng Ngu Thanh Thiển, e là bọn họ đã bị hai gốc yêu thực kia giết chết, càng không khả năng lấy được linh vật trân quý này.
"Lão đại, ngươi thật sự quá đỉnh!" Nhạc Vân Dương cất hạt sen đi, dựng ngón tay cái với Phong Thần, sau đó ngẩng đầu nhìn Ngu Thanh Thiển nói tiếp: "Thiển Thiển cũng rất lợi hại, thế mà lại không bị công kích sóng âm ảnh hưởng."
Tinh thần lực cùng linh hồn lực của bọn hắn đều không yếu, song vẫn bị công kích sóng âm của yêu thực khiến cho mê man, nhưng Ngu Thanh Thiển lại không bị ảnh hưởng, điều đó có thể chứng minh tinh thần lực của nàng còn mạnh hơn bọn hắn rất nhiều.
Nghĩ đến khảo nghiệm phải làm lúc mới gia nhập học viện, chắc hẳn Ngu Thanh Thiển đã dùng phương pháp gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662395/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.