Nghe thấy tiếng tán dương của Cố Hoan Đồng, ánh mắt của mọi người đều nhìn Ngu Thanh Thiển.
Lúc phát hiện Tôi Thể Sư bị móc thủng bụng lúc này đang an nhiên nằm dưới chân của nàng, sắc mặt vốn dĩ trắng bệch đã có thêm chút huyết sắc, mọi người đều sợ hãi…
Quan trọng nhất là ngoài thiếu niên đang gặp nguy hiểm tới tính mạng này ra, nàng cũng đã chữa trị cho hơn chín người, hơn nữa đa phần vết thương cơ bản đã lành miệng.
Trên mặt của thiếu niên đang nằm lộ ra sự cảm kích: “Ngu Thanh Thiển, ta nợ ngươi một món ân tình.”
Hắn đến từ một đại gia tộc ở phía nam, từng gặp không ít Linh Thực Sư khoa chữa trị, tình hình nguy hiểm giống như hắn, cho dù là Điều Trị Sư cấp bậc Linh Vệ đến, cũng không chắc sẽ nhanh chóng chữa trị được vết thương như vậy. Thế nhưng Ngu Thanh Thiển lại làm được.
Nếu như đổi thành người khác ở khoa điều trị chữa trị cho hắn, thì hắn cũng không biết mình có thể giữ được tính mạng này hay không. Hoặc là giữ được mạng rồi, thì cũng không thể tiếp tục tham gia lần huấn luyện tiếp theo.
Ngu Thanh Thiển mỉm cười, khiêm tốn nói: “Đây là việc ta nên làm.”
Mấy người được nàng chữa trị lúc này cũng mang trong lòng sự cảm kích, đồng thời cũng đánh giá cao phương thức chữa trị cao minh của nàng. Thậm chí những người trước kia âm thầm khinh thường nàng, bây giờ cũng đã thấy hối hận.
Trong cả quá trình chữa trị, Ngu Thanh Thiển biểu hiện rất bình tĩnh, quá trình cứu trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662349/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.