Ánh mắt Ngu Thanh Thiển đột nhiên lộ ra sự thù địch, tuy chỉ là trong phút chốc, nhưng vẫn bị Phong Thần bắt được.
Ánh mắt khô cằn thâm sâu của Phong Thần phả lên sự thâm trầm người khác nhìn không thấu, từ lần đầu gặp Ngu Thanh Thiển hắn đã bắt đầu thấy người con gái này không đơn giản, cho dù đối phương lúc đó mới chỉ hai tuổi.
Đứa trẻ hai tuổi mà tâm trí như quỷ, còn có năng lực trời cho có thể hút độc tố trên người người khác, nhưng lại luôn nhẫn nhịn che giấu không để lộ ra chút nào, năm đó hắn cảm thấy không hiểu nàng ta.
Trong những Linh Thực Sư trời sinh có một số rất ít người có năng lực đặc biệt, hắn không cảm thấy Ngu Thanh Thiển có gì không ổn, phát triển trí tuệ sớm là bình thường.
Chỉ là lúc nãy nàng lộ ra ánh mắt thù địch hung hăng như muốn cướp đi tất cả làm cho trong lòng hắn cũng thấy ngạc nhiên, không giống như là một quận chúa được cưng chiều cái gì cũng có của hoàng thất.
Nàng giống như một câu đố, tiếp xúc càng nhiều, càng khiến hắn có thêm động lực muốn tìm hiểu nhiều hơn.
“Nàng còn có việc gì khác sao?” Ánh mắt trong veo của Phong Thần nhìn Ngu Thanh Thiển hỏi.
Từ nhỏ đến lớn hắn là một người bình tĩnh quy củ, cảm xúc cũng rất dễ khắc chế, nhưng Ngu Thanh Thiển luôn phá vỡ sự bình lặng trong lòng hắn.
Cảm giác không khống chế được làm cho hắn sản sinh ra sự hồi hộp không thể tả bằng lời, hắn muốn loại trừ nhân tố không ổn định này ra ngoài.
“Có chứ!” Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662324/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.