Ánh mắt của Ngu Thanh Thiển nhìn chằm chằm vào nam tử y phục trắng. Nam tử y phục trắng hình như cũng cảm thấy được gì nên đột nhiên quay đầu lại.
Hắn chỉ tùy ý lạnh nhạt lướt nhìn Ngu Thanh Thiển một cái rồi thu lại ánh mắt, lạnh lùng lười biếng dựa vào ghế nhâm nhi rượu.
Đôi lông mày của hắn giống như vẽ, tư thế như lan như ngọc, giống như là như ngọc công tử không vướng bụi trần bước ra từ bức tranh thủy mặc, như tiên giáng trần. Ánh mắt làm cho người ta chỉ nhìn thôi cũng có thể rơi vào trong đó, khó có thể thoát ra.
Trải qua hai kiếp, đây là mỹ nam đầu tiên mà Ngu Thanh Thiển thấy có vẻ đẹp kinh ngạc nhất, còn đẹp hơn cả con gái nhưng lại không có chút nữ tính nào.
Khí chất trên người hắn ta làm cho người ta không thể không tôn trọng, làm cho trái tim của nàng bất giác đập loạn xạ, muốn hủy bỏ nó đi hoặc là chiếm hữu nó.
Ngu Thanh Thiển nhấp nháy mắt, ánh mắt của nam tử này rất hững hờ lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa sự lanh lợi, tuyệt đối không phải là nhân vật dễ gây sự.
Tướng mạo và khí chất của chàng đã thay đổi rất nhiều so với mười năm trước, nhưng vừa nhìn là nàng đã nhận ra ngay chàng là bé trai mà làm cho nàng nhiều năm nhung nhớ.
“Các tỷ muội, cạn ly vì cuộc hội ngộ của chúng ta.” Cơ Linh Song nâng ly rượu nói với ba người.
Ngu Thanh Thiển đã sớm thu lại ánh nhìn về phía nam tử y phục trắng, nâng ly rượu cụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662310/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.