Xe ngựa chạy tới góc đường phố thương nghiệp thì dừng lại, trong phố thương nghiệp không cho phép ngồi xe ngựa hoặc cưỡi ngựa vào.
Bốn người bước xuống xe ngựa, ánh mắt lần lượt nhìn vào con phố thương nghiệp.
Đêm đen như mực, nhưng trên phố thương nghiệp lại phồn hoa rực rỡ, ánh đèn huy hoàng, trên đường tấp nập người qua lại, vô cùng náo nhiệt.
Tướng mạo bốn người Ngu Thanh Thiển lại xinh đẹp hơn người, cộng với khí chất mỗi người khác nhau, vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của không ít học viên.
“Ta nghe nói Tự Nhân Gian là quán rượu tốt nhất trên phố thương nghiệp, chúng ta đi chỗ đó đi.” Cơ Linh Song nói trước.
“Được!” Ba người còn lại không quen chỗ nay, nên cũng không phản đối.
Bốn người cùng đi, nhìn ký hiệu đường kiếm được quán rượu Tự Nhân Gian mà Cơ Linh Song nói.
Bên ngoài quán rượu treo hai cây đèn hình quả quýt, bên ngoài đặt hai hàng hoa lan nho nhã dưới màn đêm vắng lặng đem lại cho người ta cảm giác ấm áp.
Quán rượu này không giống những quán khác bên ngoài còn có nguời hầu rượu chuyên để vẫy gọi khách.
Bước vào quán rượu, màu sắc trang trí chủ yếu là màu ấm, làm cho Ngu Thanh Thiển có cảm giác như đi vào tiệm cafe.
Bên trong quán rượu ngược lại không quá yên tĩnh, mấy chỗ bên dưới đều ngồi kín những học viên kết giao uống rượu.
Bốn người bước vào quán rượu, một người hầu rượu thanh tú mỉm cười hỏi: “Mấy vị muốn uống rượu?”
“Phí lời, đến quán rượu tất nhiên là để uống rượu rồi.” Cơ Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662309/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.