Thấy Cơ Linh Song chăm chú nhìn chằm chằm bàn bên cạnh hồi lâu không hoàn hồn, Hạ Oanh và Tạ Thư cũng nhìn theo ánh mắt của nàng.
Ngu Thanh Thiển và Phong Thần chỉ đối mắt nhau trong thoáng chốc rồi rời đi, vì vậy người ở hai bàn đều không phát hiện điều bất thường.
“Phong Thần, không ngờ ngày đầu tiên đến học viện, ta lại được gặp Phong Thần.” Khuôn mặt yêu kiều rực rỡ của Cơ Linh Song tràn ngập vẻ kích động.
Hạ Oanh cũng bị nam t.ử áo trắng thanh lãnh, tuấn tú bất phàm kia thu hút ánh mắt: “Thì ra y chính là thiên tài số một của Học viện Hoàng gia!”
Ánh mắt Tạ Thư nhìn Phong Thần cũng có vẻ thưởng thức, nhưng so với Cơ Linh Song và Hạ Oanh thì bình tĩnh hơn nhiều.
Ngu Thanh Thiển cụp mắt xuống, cười hỏi như không hề hay biết: “Nam t.ử áo trắng kia chính là thiên tài Phong Thần của Học viện Hoàng gia sao?”
“Đúng vậy! Ta nghe nói ở học viện muốn gặp y một lần không dễ chút nào, không ngờ chúng ta lại may mắn đến vậy.” Đôi mắt mỹ lệ của Cơ Linh Song nhuốm vẻ sùng bái, nhưng không quá si mê.
Ngu Thanh Thiển cười nhẹ: “Sao ngươi biết y chính là Phong Thần?” Nghe giọng điệu của Cơ Linh Song thì có lẽ đây là lần đầu tiên nàng gặp Phong Thần.
“Ta từng thấy họa tượng của y.” Cơ Linh Song tiếp lời: “Hoàng tỷ của ta học cùng khóa với Phong Thần, biết vài người có họa tượng của y. Ta vô tình thấy một lần, vì y có dung mạo và khí chất quá xuất chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-qua-muc-quyen-ru/5016205/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.