Ngu Thanh Thiển nhìn chằm chằm vào nam t.ử áo trắng, nam t.ử áo trắng cũng cảm nhận được điều gì đó, chợt quay đầu lại.
Y chỉ tùy ý lướt qua Ngu Thanh Thiển một cái rồi thu hồi ánh mắt, lạnh lùng lười biếng tựa vào lưng ghế nhấp một ngụm rượu.
Mặt y đẹp như tranh vẽ, dáng người cao quý như lan, tựa như một vị công t.ử bước ra từ bức tranh thủy mặc, không vướng bụi trần, mang đầy vẻ thần tiên, khiến người ta nhìn một cái là có thể chìm đắm, khó lòng rời mắt.
Đây là mỹ nam khiến Ngu Thanh Thiển chấn động nhất từ trước đến nay trong hai kiếp của nàng. Đẹp hơn cả nữ nhân nhưng lại không hề có chút nữ tính nào.
Khí chất không thể x.úc p.hạ.m toát ra từ người y, khiến trái tim nàng dấy lên sự rung động không tên, vừa muốn hủy hoại lại vừa muốn chiếm hữu.
Ngu Thanh Thiển khẽ nheo mắt, ánh mắt của nam nhân này rất hững hờ, rất lạnh lùng, còn ẩn chứa sự sắc bén, tuyệt đối không phải nhân vật dễ trêu chọc.
Dung mạo và khí chất của y thay đổi rất nhiều so với hơn mười năm trước, nhưng nàng vẫn nhận ra ngay lập tức, y chính là cậu bé mà nàng thương nhớ bao năm.
“Các tỷ muội, cạn ly cho cuộc gặp gỡ của chúng ta.” Cơ Linh Song giơ ly rượu lên hướng về ba người nói.
Ngu Thanh Thiển đã thu hồi ánh mắt dừng trên người nam t.ử áo trắng từ lâu, nàng nâng ly rượu chạm vào ly của họ: “Cạn ly!”
Nàng mỉm cười nói chuyện phiếm với ba người, nhưng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-qua-muc-quyen-ru/5016204/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.