Đây nên là một lần thấp thỏm nhất của hai người tiến cung nhiều lần như vậy tới nay rồi
Ở ngoài tẩm điện quốc chủ, hai người liếc mắt nhìn nhau, hít sâu một hơi, mới cất bước vào điện
“Bệ hạ” Mục Khuynh Tuyết cung cung kính kính khom lưng thi lễ
“Ạch…ân… ạch..mẹ…” Thanh âm cực thấp kêu một tiếng, cả Mục Khuynh Tuyết bên cạnh nàng cũng không nghe được, chỉ nghe được nàng ấp úng
Ngẩng đầu nhìn lên quốc chủ một mặt vẻ mặt do dự, Mục Khuynh Tuyết vội đụng nàng một cái
“Ạch…mẹ… Thẩm thẩm…” Cong người xuống, che bên mặt đỏ bừng
Diệp Diên vừa thấy An Lương đi vào, hơi biến sắc mặt, hướng về quốc chủ xin cáo lui, liền đứng dậy rời khỏi tẩm điện
Mục Khuynh Tuyết chỉ lo nghiêng đầu nhìn An Lương gương mặt vẻ khốn quẫn kia, cũng không để ý, nhưng An Lương này trong lòng lại là lộp cộp một cái, quay đầu lại nhìn bóng lưng Diệp Diên rời đi
“Các ngươi a, thật là có cuộc sống nhỏ của chính mình, liền mặc kệ lão gia hỏa chúng ta này rồi.” Tựa như cười mà không phải cười nhìn hai người
Hai người liếc mắt nhìn nhau, một mặt lúng túng cúi thấp đầu
“Đi xem thử đi, cái tên này mấy ngày nay hơi thở không thuận” Bưng lên trà nóng nhấp một miếng, hữu ý vô ý nhìn lướt qua An Lương
“Vâng.” An Lương vội vàng khom người thi lễ, xin cáo lui muốn đi
“Này này, ta là để Lương nhi đi, ngươi đi làm gì”
An Lương ngẩn ra, sốt sắng
“Nga…” Mục Khuynh Tuyết gật gù, quay đầu nhìn An Lương một chút, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-rong-hon/1503663/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.