Sáng sớm, trêи giường, An Lương gối lên cánh tay, đầy mắt yêu thương dừng ở mặt ngủ của Mục Khuynh Tuyết
Nhẹ nhàng nâng tay thay cô dịch dịch góc chăn, không ngờ vẫn là chạm tỉnh cái tên này
Mục Khuynh Tuyết chậm rãi xoay người, quay đầu liếc nhìn An Lương, vô hạn thỏa mãn
Hai người nhìn nhau nở nụ cười, Mục Khuynh Tuyết cũng học dáng dấp của nàng, gối lên cánh tay nhìn nhau
“An Lương”
“Hả?” Tự nhiên đưa cánh tay khoát lên cái hông của cô
“Ta nghĩ, đem chuyện của hai ta, nói cho Thiên Hựu biết”
“Nói cho Thiên Hựu biết?”
“Ừ” Cầm lấy tay của An Lương, “Ngươi vì ta chịu nhiều khổ như vậy, chịu nhiều tội như vậy, bây giờ rốt cục khổ tận cam lai, ta nghĩ, cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng”
…
Sau khi dùng qua điểm tâm, Mục Khuynh Tuyết liền đem Thiên Hựu gọi vào trong phòng
“Ở cùng nhau!?” Thiên Hựu vụt một cái đứng lên, bưng cốc uống trà sững sờ đến nửa ngày
“Ở… Cùng nhau là có ý gì?” Đầy mặt mờ mịt nhìn hai người
“Ừ… Nói đơn giản một chút chính là…” Quay đầu nhìn An Lương một chút, nhíu mày
“Chính là sư phụ ngươi yêu thích ta” Mặt dày nói một câu
An Lương dở khóc dở cười, không nhiều lời
“Sư phụ yêu thích mẹ?” Thiên Hựu một bộ vẻ mặt bị dọa dẫm phát sợ
“Sư phụ làm sao sẽ yêu thích mẹ chứ!?”
“Mẹ tính khí lớn, lại coi trọng sĩ diện, luôn nói một đằng làm một nẻo, còn thích gây chuyện khắp nơi! So với ta còn không nghe lời không hiểu chuyện đó, sư phụ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-rong-hon/1503661/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.