Edit: Sóc Là Ta
Thích Dao ôm bài vị của Thích tướng quân đến trước mặt Tấn vương, hắn liền biết tình hình lúc này không ổn rồi.
Bàng Lạc Tuyết đứng bên cạnh nhìn khuôn mặt Tấn vương chỉ trong nháy mắt không còn giọt máu cũng cảm thấy hả giận, thứ vong ân phụ nghĩa này có ngày hôm nay cũng là đáng.
"Thuý Vi lâu mở ra là muốn nhằm vào sản nghiệp trên danh nghĩa của bản vương, xem ra các ngươi đều đã tính toán kỹ."
Tuy Tấn vương chỉ nhìn Thích Dao nhưng trong lời nói lại nhắm vào Bàng Lạc Tuyết. Bởi vì tuy Thích Dao thông minh nhưng chắc chắn nàng sẽ không có nhiều thủ đoạn thâm độc như vậy. Còn Bàng Lạc Tuyết mới là loại người tàn nhẫn, dù nàng không nói lời nào nhưng có thể khiến người khác chết bất cứ lúc nào.
"Không sai, lúc vừa bắt đầu chúng ta đều đã tính toán rất kỹ. Còn nữa, những chuyện ngươi chưa từng nghĩ tới có lẽ còn nhiều lắm đấy." Thích Dao khinh thường nói.
"Bàng Lạc Tuyết, ta và ngươi không thù không oán nhưng vì sao ngươi cứ hết lần này đến lần khác đối xử tàn nhẫn với ta như vậy? Chẳng lẽ ngươi hận ta vì không sủng ngươi?"
Bàng Lạc Tuyết cười khúc khích nói: "Ta chờ ngươi sủng sao? Tại sao ta muốn giết ngươi ư? Đó là bởi vì ngươi đáng chết, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết ngươi làm sao để sai khiến Bàng Lạc Băng hạ độc phụ thân ta." Nói xong, Bàng Lạc Tuyết phóng ngân châm lên thân thể Tấn vương.
"Ngươi đã làm gì ta?" Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124481/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.