Edit: Sóc Là Ta
Bàng Lạc Băng nhìn mấy người thiếp thất nằm nhoài người bên cạnh Tấn vương khóc thảm thương thì nàng cũng nắm chặt cây trâm trong tay mình, ánh mắt sâu thẳm.
"Tiểu Ngọc, ngươi đi pha ấm trà đến đây."
Tiểu Ngọc nhìn Bàng Lạc Băng cầm chặt cây trâm thìtrong đôi mắt loé lên vẻ kinh ngạc nhưng cuối cùng nàng cũng gật đầu nói: "Vâng, thưa Vương Phi."
Còn lại một mình Bàng Lạc Băng, nàng cũng chỉ yên lặng đứng nhìn mọi người khóc đến thảm thương và cũng không nói lời nào.
Trong phòng nha hoàn cũng không dám thở mạnh, phải biết người Vương phi này ra tay tàn độc đến cỡ nào, thủ đoạn độc ác không ai so bì được. Vì nàng là chủ nhân mà các nàng làm nha đầu, tốt nhất vẫn nên tránh mặt càng xa càng tốt.
"Vương Phi, trà đến rồi." Tiểu Ngọc nơm nớp lo sợ bưng khay trà lên.
Bàng Lạc Băng trừng mắt nhìn Tiểu Ngọc một chút. Sau đó, nàng cũng cầm chén trà lên nhúng cây trâm vào chén trà và lấy ra, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nàng lại xoay người cười híp mắt nói: "Chư vị muội muội đã khóc đến khàn tiếng, hãy cùng lại đây uống chén trà đi."
Các vị nữ tử ngẩng đầu nhìn Bàng Lạc Băng như nhìn thấy quái vật: "Lẽ nào Vương gia chết rồi, nàng không cảm thấy thương tâm sao?"
"Thương tâm?" Bàng Lạc Băng.. gật gù "Ta đương nhiên có thương tâm chứ."
"Có thương tâm mà Vương Phi vẫn có thể cười được sao?"
"Aida, các muội muội vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124480/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.