Hoàng đế Đông Tần quốc nhìn đại hoàng tử Bắc Yên với ánh mắt khiêu khích, nhị hoàng tử cũng phụ họa (ý là nói thêm vào) nói "Hoàng huynh, có lẽ Đông Tần này không có kỹ nữ đàn hay đâu, cho nên mới không dám lên tiếng."
Hoàng hậu nhíu mày, sắc mặt hoàng đế Đông Tần cũng trở nên khó coi, nhìn nhị hoàng tử ngang bướng, kiêu ngạo với sắc mặt không vui "Nhị hoàng tử nói thế nào chứ, kỹ thuật đàn hát của tiểu thư Vô Song thực sự cao siêu, không hổ danh là tiểu thư nhà gia đình họ Mặc, tuy nhỏ tuổi nhưng thực sự là có tài."
Mặc Vô Song hất cằm lên, kiêu ngạo giống như Khổng Tước, nói "Bản tiểu thư đã học đàn mười mấy năm rồi." Sư phụ Liên cũng khen nàng là thiên tài Bắc Yên. Không ai có thể sánh với nàng .
Hoàng đế Đông Tần nhìn Trường Lạc nói "Trường Lạc, khanh có muốn thử một lần hay không? Trẫm sẽ trọng thưởng." Bây giờ hoàng đế chỉ có thể dựa vào Trường Lạc .
Trường Lạc cũng muốn thử, mặc dù chính bản thân nàng cũng chưa nắm chắc phần thắng trong tay.
"Bệ hạ, thần nữ nguyện ý thử một lần." Bàng Lạc Băng miễn cưỡng mở miệng, nàng nhất định phải khiến Tấn vương thay đổi cái nhìn đối với nàng.
Bệ hạ nhìn Bàng Lạc Băng. Trên bàn tiệc, Bàng quốc công vội vàng nói "Khởi tấu bệ hạ, đây là con gái thứ ba của hạ thần, Bàng Lạc Băng, năm nay nàng đã đủ tuổi, cũng đã từng học qua mấy năm đàn hát."
Hoàng đế Đông Tần liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124262/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.