Vũ Dương tiễn Sở Mộc Dương đi xong, liền sai người chuẩn bị tắm rửa thay y phục, nửa tháng đi đường, nàng đã sớm chịu đủ, rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, nghĩ đến bẩm báo việc hoàng đế nước Nam Chiếu an bài, ánh mắt Vũ Dương sâu thẳm.
Sở Mộc Dương trở lại trạm dịch thay đổi thường phục, đang chuẩn bị ra cửa. Sở Mộc Nguyệt cực kỳ hứng thú chạy tới, nhìn Sở Mộc Dương thay đổi y phục nghi ngờ hỏi "Đại ca, huynh định đi đâu vậy?"
Sở Mộc Dương ngẩng đầu, nhìn thấy đệ đệ có ba phần tương tự hắn, cười cười "Không có gì, chỉ là đi dạo, Mộc Nguyệt sao không nghỉ ngơi cho tốt, đi đường dài như vậy, sợ rằng cũng đã mệt mỏi rồi."
Sở Mộc Dương nhìn phía sau Sở Mộc Nguyệt, Dụ Độ, vẫn một thân đen, mạng che mặt.
"Đại ca đi nhiều quốc gia, mong rằng đối với danh lam thắng cảnh của quốc gia Đông Tần cũng hiểu sơ sơ, ai bảo đệ thường ngày không hay đi đây đó, đại ca cũng dẫn chúng em đi dạo đi."
"Chỗ tốt nhất của quốc gia Đông Tần này là Thúy Vi lâu, chỗ này chắc hẳn Mộc Nguyệt sẽ thích, vi huynh cũng muốn đi nghe ca khúc, chỉ là Dụ Độ cũng muốn đi sao?"
"Thái tử, trước khi đi hoàng hậu muốn ta đi theo bảo vệ nhị hoàng tử, nô tài nhất định muốn đi theo."
"Vậy thì cùng đi." Vốn dĩ Sở Mộc Dương muốn đi tìm Thích Dao, được rồi, nói trắng ra là đi xem Bàng Lạc Tuyết có ở đó hay không mà thôi, chỉ là theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124249/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.