Phủ Vinh Thân Vương
Vinh Thân Vương giữ mọi người lại ăn cơm xong mới thả người đi, Dương thị mặc dù không đạt được đáp án rõ ràng của Vinh Thân Vương, nhưng cũng không sai biết là mấy, có thể đạt được kết quả như ngày hôm nay bà đã cực kỳ hài lòng, bây giờ việc có thể làm là để cho thái tử nước Nam Chiếu buông ra.
Một bữa cơm, Dự Vương luôn nghĩ làm thế nào mà Bàng Lạc Tuyết và thái tử nước Nam chiếu lại quen biết, điều này làm cho mình nghĩ không ra, tiểu nha đầu này thực sự có bản lãnh.
Rốt cuộc một bữa cơm cũng ăn xong, Dương thị cùng Bàng Lạc Tuyết cáo từ, Dự vương cũng theo sau cáo từ.
Vinh Thân Vương nhìn Trường Lạc công chúa cẩn thận nhìn mỗi bước đi của Bàng Sách, trong lòng thầm nói: "Việc này dù nghịch ý của hoàng thượng, cũng muốn tìm cho nữ nhi một nơi quy túc thật tốt."
"Được rồi, không nên nhìn, chờ ngày sau gả vào rồi, có rất nhiều thời gian đểnhìn." Vinh Thân Vương nhìn hồn xác của nữ nhi đều bay ra ngoài, nhịn không được trêu ghẹo.
"Phụ vương, ngài sao lại trêu ghẹo nữ nhi, nữ nhi không nghe." Trường Lạc xấu hổ đỏ mặt.
Mới ra cửa, Dương thị liền cảm thấy đầu óc choáng váng khó chịu, cũng không có lên tiếng, sợ hai đứa trẻ lo lắng. Được đỡ lên xe ngựa.
Vừa tới cửa của phủ Bàng quốc công, Dương thị cũng không chịu được nữa, lảo đảo, Dương thị té xỉu.
Bàng Lạc Tuyết hoảng sợ, hét lớn: "Mẫu thân, mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124243/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.