Theo thanh âm nổi giận rống to này, lão yêu bà bỗng dưng nhanh chóng hướng Dạ Mị đánh tới. Lão yêu bà này cực kì gian xảo, vì là không nhìn thấu tu vi của Dạ Mị cho nên không dám quang minh chính đại khiêu chiến, còn muốn thừa dịp mọi người còn không có hoàn hồn lại đánh lén nàng! Song, Dạ Mị sao lại có thể sẽ dễ dàng bị nàng tính kế đến như thế? Không biết, nhất cử nhất động của nàng đã sớm dừng ở trong mắt Dạ Mị, muốn chính là nàng ra tay!
A! - Nháy mắt một tiếng kêu thảm thiết bén nhọn đâm đau màng tai của mọi người, lập tức liền nhìn đến một vật thể hình người bay đi ra ngoài theo đường vòng cung, lại nhìn bên kia, nữ tử tuyệt sắc bạch y ngân phát chỉ câu lên một chút ý cười lãnh khốc lạnh lẽo đứng tại chỗ nhìn.
- Ánh sáng đom đóm mà cũng dám tranh giành toả sáng! - Một đạo tàn ảnh màu trắng hiện lên, Dạ Mị đã muốn thuấn đi đến bên người lão yêu bà, giờ khắc này nàng vẫn đang nằm trên mặt đất kêu thảm. Chỉ vừa một kích kia, xương cốt một bàn tay của nàng đã bị dập nát! Lúc này vừa thấy đến Dạ Mị bên người, nàng lập tức cảnh giác lên tựa như gà xù lông.
- Tiểu tiện nhân....a! - Song, còn chưa có nói xong, ba đạo chân nguyên lực đến từ phương hướng khác nhau lập tức lại làm nàng thống khổ kêu rên lên!
- Còn dám mắng nàng một câu, chết! - Lúc này bên trong ánh mắt đạm mạc của Thượng Quan Sở Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-phong-hoa/108670/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.