Giống như hai khúc củi bị thiêu đốt cùng một chỗ, nếu một khúc xảy ra chuyện, khúc còn lại không cháy sạch thì sẽ bị tắt ngúm.
Ban đầu Hoa Nam Ẩn sẽ vì tình cảm của bọn họ mà tán thưởng, nhưng nay lại vì thế mà bất an, cho dù cường đại thế nào thì chỉ cần là con người sẽ không thể không có nhược điểm, cũng như hắn đã từng nói, hai người kia rốt cục đã tìm được chính nhược điểm của mình, bọn họ chính là nhược điểm của đối phương.
Kế tiếp chuyện này sẽ trở thành thế nào? Hoa Nam Ẩn hoàn toàn không thể đoán trước.
Tâm tình nặng nề cất bước rời đi, hắn tìm Băng Ngự để công đạo vài câu, bảo mọi người không được đến khu đất trống ở dược trai. Phía dưới tàng cây, bóng người vẫn như trước, Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu cũng không biết có người đã đến. Y bào lỏng lẻo phất phơ trong gió, tạo ra tiếng vang cọ sát đầy ám muội, trên lá cây bám vài vệt bạch dịch, phi thường bắt mắt dưới ánh mặt trời.
“Đủ rồi, Cửu Tiêu, buông ra.” Hách Thiên Thần khàn giọng thở dốc, hắn cúi đầu xuống nói nhỏ, bên tai vang lên tiếng ong ong, hoàn toàn không ngờ chính mình sẽ để cho Hách Cửu Tiêu làm như vậy trong tình cảnh này, chẳng lẽ hắn cũng điên cuồng giống như người nam nhân trước mắt rồi hay sao?
Hách Cửu Tiêu mạnh mẽ xoay ngược thân thể của Hách Thiên Thần vào thân cây, “Vẫn chưa chấm dứt.” Hơi thở nóng rực cùng giọng nói thì thầm bên tai Hách Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518262/quyen-5-chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.